Truyện Ma Nguyễn Ngọc Ngạn - Chương 25
2 giờ 30 sáng.Khôi và Lan đang ở trong phòng.Họ là 2 vợ chồng đã có đứa con gái tên là Mai .Năm nay mai vừa tròn 6 tuổi.Mai lẩng thẩng vào phòng, khuôn mặt lở loét máu thịt rơi rơi,Khôi hoảng hốt chạy tới :
_Con bị làm sao vậy nè Mai!!Bị gì thế con…
Chưa kịp dứt lời,bé Mai hả mồm nhe răng nhọn hoắc nhào tới cắn vào cổ Khôi.Lan thấy khôi nằm bất động,hoảng quá,Lan trèo ra cửa sổ chạy ra sau vườn.Thấy Bé Mai và chồng đang đi tới chậm rãi,khuôn mặt có những vệt cắn,cào cấu ứa máu ròng ròng.THấy thế Lan trèo tường chạy ra tuốt ra đường cái.Thường ngày xe cộ lưa thưa chạy qua chạy lại nhưng hôm nay chẳng có ai,kể cả người đi bộ cũng vậy.Bỗng có 1 ông già đi đến trước Lan,khuôn mặt lòi lõm của ông khiến Mai giật bắn cả người.Ông nói với Mai:
_Cô biết tin này rồi sao?
Lan hoảng hốt hỏi lại:
_Tin gì hở bác?
_Để tôi kể lại cô nghe!Xưa kia,chiến tranh Việt Nam và Trung Quốc đã diễn ra quyết liệt tại nơi này.Kết quả là chẳng ai thắng mà cũng chẳng thua,2 bên đều chết hết!1 Tên Trung Quốc còn hấp hối cuối cùng đã lết lết dưới 1 cái chân,thân mình cắm tên đầy người,máu lỏng tỏng lỏng tỏng rơi xuống bờ mương.Hắn đến được 1 ngôi nhà và đã rắc 1 lời nguyền(Sẽ ko lâu nữa,nơi này sẽ trở thành địa ngục của cả loài người!)!Thế đấy,thảm họa mà hẳn nguyền rủa đã trở thành sự thật!Ko biết khi nào loài người sẽ tuyệt chủng nữa)
Lan hoảng hồn ngã quỵ xuống đường.Ông già đỡ Lan dậy và nói:
_Lão già rồi chết cũng chẳng sao!Chỉ sợ cô còn trẻ chết thì…Á..A…Ááá!!
Chưa nói hết ,nhìn sau lưng ông lão là Liên bạn Lan.Khuôn mặt Liên lúc này chẳng khác nào quỷ khát máu.2 chiếc răng nanh nhọn hoắt dài ngoằng xuống cằm của Liên đang cắm ngay đầu ông lão.Lan hoảng hốt chạy đi,Liên cũng đi từ từ theo với 1 hàng người giống Liên,Khôi và bé Mai.1 vài con ở lại ăn xác ông lão tội nghiệp.