Truyện ma Khóc Đêm - Chương 4
4: TRÙNG TANG
Em học trên Thái Nguyên được mấy tháng thì tết, về quê ăn tết mang bao nhiêu bánh kẹo cho thằng em trai. Người mỏi nhừ, về được mấy ngày thì chú em mất. Chú mới xây nhà xong. Ngt nói hạn làm nhà đấy ạ. Cái nhà cũ của chú là nhà bác và mẹ em ở đó,. Từ khi nhà em xây nhà mới thì để lại cho chú ở. Nghe vk của chú nói, chú xây nhà mới ko cúng cho chủ cũ ngôi nhà, cũng ko đào móng cũ lên.
Chiều hôm đó, e còn thấy chú quét vôi ve cho cái nhà mới. Ai ngờ 4h sáng đêm 30, mẹ em gọi dậy bảo T ơi, chú Q mất rồi. Quá bất ngờ luôn, chú em thì khỏe mạnh lắm ạ, bé đến lớn cấm có ốm đau bao giờ.
Hôm qua chú còn rửa cái xe máy rồi hứa 30 tết đưa đứa con gái đi mua sữa. Thế mà 4h sáng mất. Vk chú bảo, mấy đêm rồi, chú ngủ cứ đến tầm 3h là chú co giật, vk gọi dậy chú toát hết mồ hôi bảo mơ ác mộng sợ quá, 3 đêm liên tiếp mơ ác mộng miệng cứ ú ớ, đến đêm t4, vk chú chủ quan tưởng lại gặp ác mộng ko lay ck dậy, ai ngờ chú nằm cứng đơ, tầm 4h lay lay thì chú mất r. Đêm hôm trước còn dặn dò vk con rồi tâm sự.
Vk đi xem, họ bảo chú mất giờ độc, phải yểm. Vk chú nhờ sư thầy về làm lễ, em thấy thầy lấy 4 con ốc, đặt 4 góc quan tài. Vì chết ngày 30 tết nên ko để qua đêm, chết sáng thì chiều chôn luôn để hôm sau đón tết.
Mấy hôm em ở nhà, ko thấy có hiện tượng gì lạ.
Em nhớ mùng 8 tết em lên Thái Nguyên, hôm đó là 14-2 Valentine. 1 mình em ở KTX, tầm hơn 10h đêm thì tắt điện đi ngủ, em thấy đầu đau như búa bổ, nhìn rõ thấy chú đứng đầu giường, mặc bộ quần áo thợ xây hôm tr khi mất chú mặc để quét vôi ve. Lúc đó hết hồn, ko nói đc câu gì, với lại phòng chỉ có 1 mình em, các bạn chưa ai lên cả, thầm nghĩ… chết mẹ mình rồi… Thiếp cho đến sáng hôm sau nghe thấy tiếng loa đài ở KTX bật thì em tỉnh dậy.
Việc đầu tiên là em alo về cho mẹ ở quê.Mẹ bảo, đêm hôm qua mẹ cũng nghe thấy tiếng gọi ngoài cổng, giọng giống y như giọng chú.Nhưng mẹ mệt quá người cứ miên man, hỏi bố có phải ai gọi ko, bố bảo ko nên mẹ cũng kệ.
Ko hiểu trời xui khiến sao, đang đi mua đồ ăn sáng, có bà bán xôi bảo em là ở Thái Nguyên, dốc Thiếu Sinh Quân, có 1 bà nghe nói giỏi lắm. Bụng bảo dạ bỏ 20k ra đi xem bói xem ntn, chứ cứ đoán già đoán non ntn lo sợ lắm. Xin địa chỉ của bà bói, tầm 9h sáng em đến bấm chuông. Mở cửa là 1 bà to béo, bà bảo, đến xem bói hả? Nhà mới có tang đúng ko?
Hết hồn, sao bà lại biết rõ thế. Bà bảo em vào nhà, bà bảo đợi bà thay quần áo, rồi đưa em lên tầng 4( điện của bà).Lần đầu đi xem bói lại vào cái điện to , toàn rồng rắn với tượng , mặt em chắc lúc đó cắt ko ra giọt máu.
Bà bảo, “may là mày đến sớm, ko tao cũng lên Bắc kạn làm lễ cho người ta. Đêm qua tao thấy có người báo mộng, bảo tầm sáng nay, giờ này có ng con gái dong dỏng cao, đến nhà tao, nhờ tao xem giúp chuyện nhà mày. Thế nhà mày có tang hả, bằng vai phải vế với bố mày đây, chết lâu chưa, tuổi Thân đúng ko, 39t , tuổi này tận số rồi, bị người âm dắt đi đấy, nhưng chưa xong đâu…bla … bla…”
Em bất ngờ vì bà ấy ở mãi Thái Nguyên, nhìn tờ tiền 20k em đặt lên bàn thờ mà đoán hết được gia đình em như thế nào, còn nói rõ mồm một về chú em. Bà còn biết chú chết ntn, bà dặn là chú mày tr khi chết có cho ngt vay tiền, bảo thím mày đi đòi tiền đi, ko là họ ko trả đâu. Rồi thì chú ấy vắt cái quần cũ màu ghi ở trên nhà tắm cũ ấy, trong túi quần có tiền đó.
Bà ấy còn nói em có ng âm đi theo, đây là ma khách, ý là ko phải họ hàng đấy ạ. Vong này nghịch lắm, nó phá em nhiều trong chuyện công danh và tình cảm, em đi 1 bước, nó theo 1 bước, nhưng nó biết em đến điện nào đó thì nó đứng ngoài xa xa nhìn. Em mới có 19, 20t. Lúc đó biết gì đến công danh và tình cảm nên cái chuyện duyên âm bà ấy nói, em kệ, sợ là sợ mấy câu bà ấy phán về chuyện chú em mất. Bà bói bảo cứ từ từ tính chuyện duyên âm sau, giờ về bảo mẹ mày cúng cho chú mày đi đã, nó thành cái dớt rồi, khó mà cắt đứt đoạn oan nghiệt này. Phải thầy nào cao tay với hợp mới giải được. Đặt có 20k mà bà ấy nói cho 1 tràng dài. Nói nhiều đến nỗi em chỉ biết nghe, chả biết hỏi thêm câu gì nữa rồi cắp đít đi về. Bả còn làm cho em cái bùa, có mấy sợi chỉ màu quấn trong tờ giấy vàng viết ngoằn nghèo, dặn em đêm ai gọi ko đc thưa hay thấy ai lạ rủ đi đâu ko là ko đc đi theo.
Về đến KTX thì em alo cho mẹ. Em nhớ đâu cái năm đó là năm 2006, 2007. Em ko có điện thoại di động đâu, nhà em dùng máy bàn, em muốn alo cho mẹ phải xuống căng tin của KTX và xếp hàng chờ mới được gọi điện thoại công cộng đấy. Năm đó bố em có con điện thoại nokia to , mấy đứa hàng xóm suốt ngày sang nhìn, em thì suốt ngày cầm nghe nhạc chuông ( khổ, có cái chức năng gì ngoài nghe, gọi , nhắn tin và nghe nhạc chuông đâu ạ) mấy năm sau dtdd mới thịnh hành.
Alo cho mẹ xong thì cũng tầm quá trưa rồi, em ngủ 1 giấc đến tối. Sinh viên năm đầu ngoài học trên lớp ra thì chỉ có ăn, ngủ thôi chứ làm gì đâu, chả có bạn mấy mà chả biết chỗ nào để đi chơi cả.
Nói qua về gia đình em chút, nhà em có 4 người thôi, bố mẹ và 2 chị em, sau em là thằng em trai. EM với nó quấn nhau lắm, đi xa cứ tuần viết thư 1 lần gửi về ấy. Nó hay kể cho em nghe chuyện ở nhà, mà mẹ em cấm ko cho nó kể nhà sảy ra chuyện gì nên nó cũng im bặt luôn, mãi về sau em về nhà mới biết.
Đi xem bói đc tầm 1 tuần, em chả thấy động tĩnh gì, chả thấy ai gọi, cũng ko thấy gì lạ hết nên vứt cái bùa đi luôn, vốn dĩ nhìn thấy nó em thấy ghê ghê ak, lại vướng víu, cứ phải nhét trong túi quần bò.
Em nhớ hôm đó là ngày 15/1 âm. Con bạn em rủ đi xem lễ giải hạn đầu năm cùng gia đình nó. Em thì chưa biết lễ giải hạn nó ntn nên đi luôn, ai ngờ lại đến đúng nhà bà bói hôm trước. Em đã thấy kinh kinh rồi. Bà ấy tên là Lữ ạ. Thờ thần hoàng 10, ngt gọi bà là pháp sư. Lên trên điện thấy toàn tiền vàng, hình nhân, ngựa với voi. Nghe đâu đàn giải này mất hơn 200tr.
Ko biết có anh chị nào tin khoản tâm linh ko, cũng ko biết có ai đã tham gia lễ giải hạn ko, chứ em thích nhất cái khoản cầm tiền vung tung tóe ạ. Các con dời là vỗ tay mặt mày hớn hở, tiền tung từng sấp khỏi phải nghĩ… Hôm đó em hôi đc 50k. Hiihhi
Lúc em vào điện thì vô tình thấy cái trượng đáp vào mình, đáp vào em thì em cầm thôi ạ, Lúc đó bà bói mặc áo màu xanh, tay cầm kiếm gì đó, nghe mọi ng nói là nạy cậu, cậu đẹp quá, cậu oai phong lẫm liệt quá… Em thì ko hiểu nhưng nghe nói em căn cô 9, bản mệnh ông hoàng 7. Cứ nghe thấy nhạc là người em tưng tửng lên, lắc lư muốn nhảy. Thậm chí có lúc mặt phừng phừng cầm điếu thuốc hút, uống nước chè như đàn ông. ( chỉ ở các canh đàn thôi ạ). E mang theo nhiều đồ ăn lắm, hoa quả bánh kẹo các thứ chia cho bạn bè cùng phòng.
Đêm đó đang thiu thiu ngủ, thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Lúc đó là khoảng 10h đêm. KTX có quy định 10h các phòng phải đóng cửa, ko đc sang phòng khác chơi, nam đến phòng nữ chơi đúng 9h phải về. Em nghĩ là thanh niên xung kích đến kiểm tra phòng hay bảo vệ gõ cửa kiểm tra cơ. EM nằm giường tầng dưới nên ra mở cửa. Chả thấy ai,( phòng e ở trên tầng 3 ạ) đóng cửa vào lại thấy gõ cửa, em là em ko sợ ma đâu. Mở cửa ra thấy có người đứng gần cầu thang thì em ra ngó xem ai, hỏi ai đấy ạ mà cứ im lặng đi xuống dưới. Nhìn đằng sau thì em biết ko phải sinh viên, tầm đứng tuổi rồi, em chần chừ ko định đi theo thì thấy ng ấy đứng lại, có vẻ như đợi em đi cùng ấy ạ, em lại bước theo, khoảng cách tầm 5m thôi, em đi theo được 1 đoạn thì con bạn cùng phòng em gọi với theo, hỏi em ra ngoài làm gì. Đứng thất thần 1 lúc thấy lạnh dọc sống lưng, nhìn quanh thì ko thấy ng đàn ông kia đâu nữa.
Hồi sinh viên em có đi làm thêm ở quán cơm trong KTX, chỉ là nhặt rau, rửa bát, lau bàn thôi, đến lúc ôn thi thì em về nhà chơi mấy ngày.
Tối ăn cơm xong,nhà em có thói quen cùng ngồi xem tivi. Nhà em có 2 gian, gian ngoài kê tủ thờ, 1 bộ bàn ghế uống nước, 1 cái giường cho bme ngủ, gian trong là giường ngủ của em với thằng em trai, 1 cái chạn bát. Gác trên để đồ với bàn học, sách vở.
Hôm đó nhà em xem xong phim thì đi ngủ. Cái tính của em đặt lưng xuống là ngủ như chết, thế mà ngủ được 1 giấc ko lâu thì con chó nhà em nó cứ chu lên từng hồi, kêu dai dẳng chứ ko như cắn trộm đâu. Mọi khi cứ chó cắn là mẹ quát, hoặc soi đèn bin ra ngoài xem có gì ko, lần này mẹ em mặc kệ, cả nhà im lặng như ngủ ko biết gì. Em cũng kệ luôn. Lúc sau thì nghe thấy tiếng mèo kêu, cơ mà xóm em ko ai nuôi mèo, vì có dạo bị ăn bả hay bắt trộm hết, chả lẽ mèo hoang đến nhà m kêu, cơ mà kêu lâu, nghe ghê rợn lắm. Nghe rõ mồm một tiếng chó cào xuống đất ấy.
1 lúc sau con chó ko cắn nữa thì em nghe thấy tiếng bát đĩa lục sục. Bao năm ngủ gần chạn chưa bao giờ em thấy chuột lục bát, thế mà hôm đó bát cứ xô vào nhau. Bme em cũng ko nói gì. Đêm đó em nằm sợ ko ngủ được.
Nhà em gần đường, lại gần chợ. Tầm 4h sáng là mấy bà lái buôn đã đi qua trò chuyện vang vảng rồi, xe dầu cũng chạy qua nữa thì em ngủ đc 1 chút. Sáng dậy mẹ em bảo, từ khi chú mất, ngày nào cũng nghe thấy tiếng chó mèo kêu với bát đĩa lục sục. Đi xem thì bảo trùng, nhưng bảo với thím thì thím ko tin, Thím ko làm lễ thì mọi ng đành chịu
Dạo đó mấy bà hàng xóm sang chơi, cũng bảo nghe thấy tiếng chó cắn, có hôm ông hàng xóm đi kích cá về khuya còn thấy bóng người đàn ông đứng cửa nhà chú, cứ đứng ngoài cửa nhìn vào nhà. Ông hàng xóm tưởng trộm, quát “ ai đấy” thì chả thấy bóng người đàn ông kia đâu.
Thế mà ông hx gần nhà em sợ ko dám đi kích cá đêm nữa.
Lời đồn thổi tai nhau hay ai đi khuya thấy gì mà dạo đó cứ ăn cơm xong nhà nào nhà ấy đóng kín cửa, chả ai sang nhà ai chơi, cũng ko ai dám ra ngoài khuya. Bố mẹ em bạo gan vậy mà còn mua cái bô, mang vào để gầm giường, ko dám ra ngoài đi wc đêm nữa ạ. Hiihhi
Tối Hôm t2 ở nhà, em bỏ vở ra ôn tập. Thì thấy cửa sổ có tia sáng xoẹt qua, như kiểu sét ấy, Đứng dậy định ra xem cái gì thì em trai em ngăn lại, nó bảo quen rồi, đừng ra. 2 chị em nói chuyện 1 lúc thì mẹ quát, bắt 2 đứa học bài. Học đến 11h đêm thì em đi ngủ trước. Hôm đó có mưa, mưa kiểu như mưa phùn ấy, hạt ko to , mưa nhỏ nhưng mau hạt, nhìn ra ngoài thì thấy 1 màu trắng mờ mờ lạnh lạnh. Em nghe thấy tiếng Cục cục, cái tiếng như kiểu con gà kêu ấy, kêu ngay sát vách, mà bên ngoài thì ko có cái chuồng gà nào, chỉ là cái bể nước mưa thôi… Kêu lâu… nó như thôi thúc mình ra ngoài ấy. Em thấy lạ, là chỉ khi nào nhà em tắt điện đi ngủ, tầm 1h đêm chó mèo mới kêu, chứ bật điện thì ko thấy hiện tượng gì. Còn bát đĩa lục xục thì hôm nào cũng thấy, nó chỉ sảy ra vào thời điểm 1h đến 2 h sáng thôi, rồi sau đó lại ko có gì.
Tối hôm t3, trời vẫn mưa. Bố em nhớ ra là chưa khóa cổng nên em cầm chìa khóa ra khóa. Lúc đó chắc gần 8h thôi, vì em mới xem dự báo thời tiết xong mà. Cửa cách cổng 1 đoạn mấy bước chân nên em ko đội nón, chạy ù ra, thì thấy 1 người đàn ông đi đến, nhìn cái kiểu đi thì hơi vội, như kiểu sắp tạt vào nhà mình, nên em đứng đợi xem ai, đứng 1 lúc, vẫn cảm giác như ông ấy sắp đi tới cổng mà sao lâu lâu mãi ko thấy đến gần. Bóng người quen quen mà em ko nhớ ra là ai, lúc đó có cái xe chở dầu đi qua, ánh sáng đèn pha rọi gần thì lại ko thấy ng đàn ông kia đâu nữa. Chả lẽ mình hoa mắt à?
Tối hôm t4. Em về ngoại ăn cỗ nên về nhà muộn. Muốn về nhà em thì phải đi qua Nhà Q chú mới mất, rồi qua 1 cái vườn chuối. Đi đến nhà chú Q thì cái xe đạp của em nặng trịch, như kiểu đèo thêm 1 ng nữa mà đi ngược gió vậy. Đạp mãi ko đc. Chắc tuột xích. Em nghĩ là xe thủng xăm. Đằng nào cũng về gần đến nhà nên em xuống dong bộ, Thế mà cái xe vẫn nặng ko nhúc nhích thêm đc tẹo nào, chả khác gì đẩy xe cát. Lần này thì đúng là em ko nhìn nhầm đâu ạ, cái ng đàn ông hôm qua đứng trước cửa nhà chú Q. Mưa lâm thâm mà vẫn đứng đầu trần. Bụng bảo dạ, chết cha, mình gặp ma thật rồi, ng đàn ông kia dáng giống hệt chú chứ đâu, em bỏ cả xe để chạy. Về đến cổng nhà, đã thấy ng đàn ông kia đứng cách mình 1 đoạn tầm 5m rồi. Lần đầu tiên tin là có ma thật đấy ạ.
Mẹ em bảo, ko phải ai cũng nhìn thấy hay cảm nhận thấy đc đâu, chắc có duyên , hợp nên mới gặp đó. Bỏ mẹ, duyên gì chứ duyên gặp ma thì em ko hứng thú đâu ạ.
Sáng hôm sau bố em dong xe về, xe bình thường, ko tuột xích cũng ko thủng xăm. Bố bảo do em thần hồn nát thần tính.
Tối hôm t5. Mẹ em bảo mai ko phải phiên chợ, T lên chợ Yên ( chợ thị trấn, chợ huyện ạ ) mua ít hoa với quả về thắp hương 100 ngày chú. Nói chuyện xong em lên giường đi ngủ, ko muốn ôn thi gì nữa. Đêm đó thì vẫn thấy chó cắn, nhưng em niệm Nam mô quán thế âm bồ tát nên cũng thấy an tâm hơn, với lại hồi sáng em có thủ mấy cành dâu treo xung quanh giường nên cảm giác ấm áp và an toàn lắm ạ. Ngố thế đó
Nửa đêm, em thấy bố em mở cửa, cầm con dao phay ra cửa chém chém.
Sáng hôm sau mẹ bảo thấy có tiếng gọi mẹ, mẹ nghe nó da diết lắm. Bố ko nghe thấy gì, ông cầm con dao ra chém, rồi vào ngủ tiếp.
Đêm hôm đó mẹ nằm mơ chú Q về , chú khóc, chú bảo” chị ơi, em oan ức lắm, bị đánh đau lắm, chị giúp em với”
Sáng em dậy rồi lên chợ huyện mua ít đồ sang thắp hương chú, mọi người hàng xóm cũng sang, ai cũng kể là gặp ng đứng trước cửa nhà chú, nghe thấy chó mèo kêu, mà vk con chú ngủ say chả thấy hiện tượng gì. Hôm đó thím mời sư ở chùa về cúng, thím nói gửi chú ở chùa để họ thắp hương với cầu kinh siêu thoát.
Hôm đó dì em ngoài Hải Phòng cũng về, Dì em nói ở trên là nhà ngoại cảm làm bên quân đội ý ạ. Dì em kiều chú về, rồi giải lễ. Chả biết sao hôm đó có con mèo đen ở đâu đến ngồi cạnh dì, mẹ em định đuổi đi, nhưng dì em bảo kệ, cứ để nó ngồi đó, ko phải tự dưng có con mèo đen đến nhà đâu. Chuyện tâm linh ko hiểu thì đừng làm càn. Những ai tin thì ngồi lại thiền, còn ai ko tin thì ra ngoài, hôm đó chú Q về nhập vào em. E thì ko biết chuyện gì sảy ra, chỉ biết lúc tỉnh dậy ngực đau nhức, khó thở. Dì em bảo, lúc chú mất, chú bị đau tim và khó thở. Em cảm giác như có gì chặn cổ lại khiến ko thở đc ý.
Tối hôm t6. Nhà e ăn cơm xong, mọi người đi ngủ sớm. Tuyệt nhiên đêm hôm đó ko thấy chó mèo kêu gì nữa nhé. Mẹ em bảo đêm đó nằm mơ chú về , chú tươi tỉnh lắm, chú nói cám ơn.
Đêm hôm đó em cũng mơ chú về cám ơn ak.
Sau hôm giải lễ em lên Thái Nguyên luôn. Gần 1 tuần về nhà mà run sơ, kinh dị hơn vui vẻ. Hôm lên TN, em lại đến nhà bác L, bà xem bói ở dốc Thiếu ý. Bà ấy bảo, chú m xong xuôi rồi. Bà còn biết hôm giải lễ có con mèo đen ngồi bên cạnh cơ. Kinh thật. Hình như bà này thờ ma xó.
Bà còn nói, chuyện âm nhà mày rắc rối chưa xong đâu. Sẽ có ít nhất 1 người đi theo nữa. Bà còn khuyên em giải duyên âm, nếu ko giải thì 30t em vẫn ko lấy đc chồng. Cơ mà kệ, mới có 20, cứ chơi đã.