Rạp Chiếu Phim Kinh Dị - Chương Quyển 9 - Chương 50: Tiếng gọi của người chết
Diệp Tưởng quay mặt lại.
Hắn hiện tại còn chưa thể xác định đó là thứ gì,nhưng cảm giác nhạy bén
của « Thợ săn ác ma » khiến hắn ý thức được bộ phim kinh dị lần này hoàn toàn khác với những bộ phim lúc trước.
Cảm giác âm lãnh không cách nào hình dung bao trùm toàn thân hắn.Tuy
Diệp Tưởng biết hắn còn chưa bị thứ gì nhập lên mình nhưng hắn dám chắc
kể từ khi bước chân vào bộ phim này,thứ đặc biệt riêng có của nguyền rủa khủng bố từ nghi thức tế quỷ của tộc Cửu Luân đang không ngừng kéo hắn
vào sâu trong vực thẳm của cái chết.
Hai chân của A Cường lúc này run lên bần bật.Ngay cả việc đi đường cũng trở nên rất khó khăn.
-Đi mau !
Ấn Thủy Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm A Cường rồi nói:
-Quần sạch cũng đã đưa cho anh thay rồi,vậy thì lý do vì sao mà anh không thể đi được vậy?
Cái quần ban đầu của A Cường đương nhiên không thể mặc được nữa. Cũng
may là đám người Diệp Tưởng biết lần này bọn họ cần phải ở bên ngoài 1
thời gian, cho nên trước đó bọn họ đã chuẩn bị quần áo sạch sẽ để
thay,nên A Cường mới không bị xấu mặt.
Lúc này nghe Ấn Thủy Thiên nói như vậy, A Cường vội vàng lắc đầu:
-Không, không phải vấn đề này……
Ấn Thủy Thiên đương nhiên biết là y đang lo sợ,nhưng lúc này hắn không
thể mủi lòng vì nếu không chắc chắn y sẽ tìm cách bỏ trốn.Nhân vật mà
hắn đang diễn lại không thể để lộ ra răng nanh của mình vào lúc này và
sử dụng những thủ đoạn độc ác để ép y dẫn đường.Việc là1 diễn viên khiến 1 vấn đề luôn tồn tại : phải che dấu bản tính của mình.
-Các anh……có thể bảo vệ tôi được sao ?
Toàn thân A Cường lúc này run lên cầm cập:
-Tôi, tôi không muốn chết đâu……
Chung quy lại thì A Cường cũng chỉ là 1 NPC nho nhỏ trong phim kinh dị,
nên y rất khác với những diễn viên luôn phải dạo bước giữa hai bờ của
sống chết,nên khi gặp phải chuyện thế này thì việc lo sợ đến mất vía
cũng là bình thường.
-Chỉ cần anh dẫn đường cho chúng tôi thì tôi sẽ bảo vệ cho anh !
Người nói câu này là Diệp Tưởng.
Quả thực trong đám người ở đây thì thực lực của Diệp Tưởng đã đạt tới
trình độ thâm sâu khôn lường.Ngay cả Ấn Thủy Thiên cũng phải cảm thấy e
ngại Diệp Tưởng. Việc bảo vệ 1 NPC chắc cũng không phải là việc khó.
Thế nhưng, Diệp Tưởng rất nhanh sẽ hiểu đừng nói là bảo vệ A Cường,đến
ngay cả tính mạng của mình có thể giữ được hay không cũng trở thành vấn
đề.
Trước mắt, đám người Diệp Tưởng đang tính đi Cửu Âm sơn. Chung quy lại
thì hiện tại bọn họ căn bản cũng chẳng biết bốn người kia ở chỗ nào,mà
mọi người cũng đã sớm tìm kiếm khắp chỗ này rồi.Di động thì không có tín hiệu, nên dù có muốn tìm cũng chẳng biết đường nào mà tìm.Nếu tùy tiện
hành động, chẳng ai biết sẽ xảy ra chuyện gì. Dù sao mục đích của mọi
người đều là đi tới mộ chính của tộc Cửu Luân ở Cửu Âm sơn, nên chắc
trăm ngả đường cũng sẽ dẫn đến thành Rome.Bởi vậy, trước mắt việc quan
trọng nhất là phải nhanh chóng tới Cửu Âm sơn. Cứ đi bộ thế này cũng
không biết phải đi bao lâu mới đến nơi.Nhưng trên đoạn đường này,bọn họ
nhất định phải bảo vệ tốt A Cường vì hắn là người dẫn đường quan trọng
nhất.Trên bản đồ cũng chẳng tìm thấy địa danh Cửu Âm sơn, nên không có
dân bản xứ thì không thể nào tìm được.
A Cường sau khi nghe được lời cam đoan chắc nịch của Diệp Tưởng mới dám
thở phào nhẹ nhõm.Y nhìn không thấy lai lịch của những người trước
mắt,nhưng y luôn có cảm giác bọn họ nhất định không phải là người đơn
giản.Nhất là cái người được gọi là giáo sư trẻ tuổi kia vì người đó
thoạt nhìn khiến người ta có cảm giác cực kỳ đáng tin cậy, giống như chỉ cần ở bên cạnh anh ta, y sẽ không gặp bất cứ nguy hiểm gì.
Trên đường đi, mọi người vẫn duy trì cảnh giác. Khi không có kịch bản, chẳng ai dự đoán được sự phát triển của tình tiết.
Lúc này, Ấn Thủy Thiên đã phát hiện y hình như đang bị đám người Diệp
Tưởng, Phương Lãnh bao vây ở giữa. Mục đích đương nhiên không cần nói
cũng biết : vì để đề phòng y gây hại đến bất cứ người nào vào lúc quan
trọng nhất. Có thể nói, chẳng ai có dù chỉ 1 chút lòng tin với Ấn Thủy
Thiên.
Người tập trung chú ý nhất là Phương Lãnh. Một khi sinh biến, nếu xảy ra hậu quả không thể cứu vãn thì anh ta nhất định sẽ sử dụng chiếc đồng hồ bỏ túi để đảo ngược thời gian. Bởi vậy, người để ý Ấn Thủy Thiên nhất
chính là anh ta. Hơn nữa, Diệp Tưởng trước đó đã từng đề cập với y rằng
dù có thế nào thì Ấn Thủy Thiên cũng là « em trai » của Phương Lãnh,nên
đến lúc đó, Phương Lãnh không thể đóng vai 1 người anh trai đành lòng ra tay với em trai mình.Nhưng Ấn Thủy Thiên cũng chịu cùng 1 ràng buộc nên nếu y ra tay với anh ta,NG nhất định sẽ xảy ra.
Vừa cắm cúi đi không nói 1 tiếng, Phương Lãnh vừa không ngừng nhìn chằm
chằm Ấn Thủy Thiên, nhưng thỉnh thoảng anh ta cũng đưa mắt nhìn chỗ khác vì nếu làm quá lộ thì rất có thể sẽ vô cùng mất tự nhiên vì dù sao
Phương Lãnh cũng đang đóng vai 1 người anh trai hết lòng yêu thương em
mình.
Khi Phương Lãnh lại 1 lần nữa đưa mắt nhìn Ấn Thủy Thiên, toàn thân anh ta như hoá đá.
Bên cạnh Ấn Thủy Thiên rõ ràng xuất hiện 1 bóng người khác. Trong bóng tối,mặt mũi người đó thế nào chẳng thể biết được!
-Vô Hạ ! Mau tránh ra !
Phương Lãnh vội vàng chạy tới bên cạnh của Ấn Thủy Thiên, còn Diệp Tưởng và Vũ Sóc cũng đưa mắt qua nhìn, nhưng bọn họ lại không nóng lòng ra
tay.Nếu người gặp nguy hiểm là Ấn Thủy Thiên thì nếu không muốn chết,hắn cần phải ra tay!
Phương Lãnh cố ý nói “Tránh ra !”, mà không phải nói là ‘’ Bên cạnh em’’ vì anh ta muốn Ấn Thủy Thiên không thể xác định được vị trí của ‘’bóng
người’’ kia ngay và như vậy phản ứng của anh ta sẽ chậm mất 1 nhịp.Chỉ
cần chậm 1 nhịp thôi thì sống chết đã khác rồi! Cho dù anh ta có thể
dùng quan tài của thần Chết để sống lại thì ít nhất Ấn Thuỷ Thiên cũng
phải mất 1 khoản vé chuộc cái chết và tiêu hao nguyền rủa !
Nhưng phản ứng của Ấn Thủy Thiên lại nhanh đến mức không thể tưởng
tượng.Ngay khi Phương Lãnh hô lên 2 từ “Vô Hạ”,Ấn Thuỷ Thiên đã nhanh
chóng kích hoạt thể chất linh môi ! Nên biết rằng cho dù thể chất linh
môi có trở nên phế thế nào thì ít ra đó cũng là 1 cách để tranh thủ thời gian.Nên biết rằng lúc này không phải là lúc tính toán vé chuộc cái
chết. Tranh thủ khoảnh khắc này,y lấy ra 1 vật bị nguyền rủa.
Chỉ thấy trên tay y là 1 cái đầu người !
Không thể không nói đầu người quả thực là loại hình vật bị nguyền rủa
tương đối thường thấy.Cái đầu này thoạt nhìn có vẻ khá giống cương
thi.Ngay khi lấy ra,nó liền rít lên 1 tiếng vô cùng chói tai!
Phương Lãnh nhận ra cái đầu người này !
Bởi vì……
Đó chính là vật bị nguyền rủa loại ký sinh thứ 2 của Ấn Thủy Thiên !
Khi tiếng rít kia vang lên, mọi người nhìn thấy đầu của Ấn Thủy Thiên
nhanh chóng biến hóa, sau đó gương mặt của cái đầu trên tay của Ấn Thuỷ
Thiên trở thành mặt của hắn ! Còn đầu của Ấn Thuỷ Thiên đã chuyển thành
đầu của cương thi !
Lúc này Ấn Thủy Thiên cất cái đầu của chính mình vào trong vòng tay
xương người! Sau đó “Ấn Thủy Thiên” đã bị cương thi hoá không ngừng rít
lên.Sau mất một hồi,gương mặt của Ấn Thuỷ Thiên rốt cuộc mới biến về bộ
dạng thông thường !
Đúng là 1 vật bị nguyền rủa loại ký sinh đáng sợ !
Phương Lãnh biết cho dù bản thể của Ấn Thủy Thiên có chết đi thì cái đầu cương thi và đầu của Ấn Thuỷ Thiên vẫn có thể tráo đổi cho nhau. Thời
gian tráo đổi của 2 cái đầu là dài hay ngắn phụ thuộc vào số lượng vé
chuộc cái chết là ít hay nhiều. Ở trạng thái đầu cương thi thì thông
thường Ấn Thuỷ Thiên rất khó bị giết. Cương thi thường thuộc về loại
quái trong phim kinh dị có độ khó tương đối dễ và tương đối khó, nhưng
cái đầu cương thi này lại phát xuất từ 1 bộ phim kinh dị khó tương đối
hiếm thấy — [ Thi ngục ] ( Ngục cương thi). Ở trong bộ phim kinh dị
này, nhân loại trên toàn thế giới đều biến thành cương thi,chỉ có điều
đám cương thi này không phải bị nhiễm virus sinh học như trong [The
Resident Evil] hay [The Walking Dead] mà vì bị người chết nguyền rủa.Cho dù có bị cắn bị thương thì người bình thường cũng không bị biến thành
cương thi. Cái đầu cương thi này được Ấn Thủy Thiên chém bay khỏi từ
trên mình của 1 con kim mao cương vương ( vua cương thi lông vàng) và là 1 vật bị nguyền rủa loại ký sinh. Trên thực tế sau khi giết chết được
con cương thi vương kia thì bản thân của Ấn Thủy Thiên cũng bị cương thi vương nguyền rủa. Trong lúc cái đầu của chính mình và đầu của cương thi vương hoán đổi cho nhau thì thể chất của Ấn Thủy Thiên cũng bị biến
thành thể chất của cương thi vương. Điều đáng nhắc tới là trong [ Thi
ngục ] , cương thi là loại quái khủng bố nhất trong lịch sử.Đừng nói là
chém bay đầu mà cho dù dùng lửa thiêu hay dùng bom công phá thì cũng
không giết được chúng. Họ chỉ có thể khắc chế chúng bằng vật bị nguyền
rủa. Nhưng vật bị nguyền rủa thông thường nhiều lắm cũng chỉ có thể xua
đuổi được bọn chúng chứ không thể nào giết được chúng cả !
Trong bất cứ một bộ phim kinh dị, quỷ hồn, ác linh, cương thi hay ác
ma……tất cả đều không thể bị giết chết. Cho dù có là phim kinh dị
tương đối dễ thì trong phim cũng không tồn tại loại quỷ hồn có thể bị
giết chết.Mà cho dù có thể bị giết chết thì chúng có thể trọng sinh bằng 1 hình thức duy tâm khác. Trong bất cứ một bộ phim kinh dị nào thì
setting “người có thể giết quỷ” không hề tồn tại.
Chính vì nguyên nhân này nên Ấn Thủy Thiên mới tin rằng đạo lý sinh tồn
đúng đắn nhất là đi theo trận doanh Đọa Tinh. Biết rõ là nguy hiểm thì
còn ai còn dại dột đi con đường này chứ ? Ấn Thuỷ Thiên luôn cho rằng sự lựa chọn của mình là chính xác.
Lúc này, bóng đen ở bên cạnh của Ấn Thủy Thiên đã biến mất.
Nhưng điều này không thể làm mọi người yên lòng.
Thể chất linh môi bị phế,cảm ứng do xương cốt của Phương Lãnh cũng xuất
hiện sai lệch, lưới cảm giác của Diệp Tưởng thì bị áp chế…… Trong
tình thế không có kịch bản thì làn sóng quỷ hồn có thể ập tới bất cứ lúc nào.
Như vậy……
Phải làm sao đây ?
Diệp Tưởng nhìn chăm chằm Ấn Thủy Thiên. Lúc này đầu của y đã trở về
trạng thái bình thường. Nhưng vừa này, khi nó vẫn là đầu của cương thi
vương thì Diệp Tưởng có cảm giác vô cùng khá nguy hiểm.
Sự đáng sợ của cương thi vương chẳng kém gì quan tài của thần Chết. Khó
trách vì sao Ấn Thủy Thiên lại tự tin như vậy khi thu được 2 vật bị
nguyền rủa loại ký sinh này.Đôi cánh chim đen của Diệp Tưởng dù rất lợi
hại nhưng hắn không thể nào xoá sổ cương thi khỏi thế giới này dễ dàng
như khi hắn xử lý Thụ Vũ được.
Ấn Thủy Thiên là 1 cường địch đáng được coi trọng!
Nếu đã như vậy thì Diệp Tưởng phải dốc toàn lực để khiến y nằm lại trong bộ phim kinh dị này! Khi đó……
Diệp Tưởng đương nhiên sẽ rất vui lòng đón nhận vật bị nguyền rủa của y
để tăng cường thực lực cho « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 ! Một khi thu được hai vật bị nguyền rủa loại ký sinh thì « Rạp chiếu phim địa
ngục » tầng 13 sẽ bồi dưỡng được 1 đám diễn viên hạng 1! Đến lúc đó, tuy rằng còn chưa thể đạt tới trình độ thoát ly trận doanh Khu Ma để tự
lập,nhưng nó đã đủ giúp Diệp Tưởng lập nên nền móng cho sau này.
Rất nhiều người có lẽ sẽ không có sự dũng cảm để làm điều mình muốn
trong « Rạp chiếu phim địa ngục » này. Phần lớn trong số họ sẽ có cách
nghĩ như Diệp Nhất Thiên khi bằng lòng với hiện tại và chỉ tìm cách nịnh bợ 1 ai đó để sống sót,nhưng loại người như vậy thường sẽ rất khó khăn
để tiếp tục sống sót.Còn với Diệp Tưởng thì đây mới chỉ là sự bắt đầu.
Hắn muốn xây dựng nên 1 « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 vững như
vách sắt thành đồng, nên đám người Phương Lãnh, Vũ Sóc mới chỉ là bước
đầu.
Mục tiêu của Diệp Tưởng là thống nhất 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục » và xoá bỏ sự phân chia về trận doanh ! Đến lúc đó, kẻ thù của bọn họ
chỉ có 1 : những bộ phim kinh dị đánh chết này! Diệp Tưởng muốn tự tay
dẹp bỏ cục diện nội chiến này!
Khi Diệp Tưởng còn đang suy nghĩ thì Phương Lãnh có 1 vài biến hoá.
Sau khi nhìn thấy cái bóng đen kia, Phương Lãnh nhìn phía trước bằng 1 ánh mắt ngây dại.
Rất lâu sau, anh ta bước về phía trước 1 cách cứng nhắc cứ như 1 con cương thi !
Đôi mắt anh ta trở nên trống rỗng và vô thần, hai tròng mắt thậm chí còn lõm sâu xuống.
Ở 1 nơi xa xôi.
Bên trong 1 ngọn núi thẳm.
Ở đó có 1 thôn làng xập xệ được xây dựng dưới chân núi.
Những căn nhà ở chỗ này đã xuống cấp 1 cách nghiêm trọng. “Cửa” ở chỗ
này còn không đáng được gọi là cửa.Phần lớn vách tường đã hoàn toàn đánh mất đi công năng phòng trộm của mình.Khắp nơi là những lổ hổng to tổ
chảng. Dù có nhìn thế nào thì chỗ này cũng giống như đã bị bỏ hoang từ
lâu.
Ở đó có 1 người đang chậm rãi bước đi.
Cách thôn làng đó không xa là 1 nấm mồ. Nhìn bùn đất đắp trên những ngôi mộ này có thể nhận ra không ít trong số chung mới được đắp gần đây.
Có không ít ngôi nhà được xây dựng ở phía đối diện với những ngôi mộ này.
Người đó bước về phía 1 căn nhà sau đó vươn tay đẩy cửa.
Hắn đi vào bên trong.
Ánh trăng chiếu rọi làm hình dáng của người này hiện ra rõ ràng. Thoạt
nhìn thì người này là 1 người đàn ông trung niên ước chừng cũng phải bốn năm mươi tuổi gì đó, dung mạo có vẻ vô cùng tang thương. Nếu nhìn kỹ
thì người ta sẽ phát hiện bộ dạng của y có khá nhiều nét tương đồng với
Diệp Tưởng.
Không……Nói đúng ra thì y khá giống Tống Tuấn Trúc.
Trong nhà có 1 người đàn ông mặc trang phục trắng và mang mặt nạ đang ngồi đó.
Người đàn ông trung niên bước đi về phía người đàn ông đeo mặt nạ kia.
Dưới chân người đàn ông đeo mặt nạ này nằm la liệt những con quạ đen đã
chết. Những con quạ đen này khi chết có vẻ vô cùng thảm thiết.Mùi hôi
thối ngập tràn trong không khí.
Trong thôn này chẳng có bất cứ 1 người sống nào.Đừng nói là người mà ngay cả đám giun dế hay côn trùng cũng chẳng thấy.
Nơi này đã trở thành vùng đất cấm của tất cả những sinh vật sống.
Tầm mắt của Phương Lãnh bây giờ mới phục hồi như cũ.
Anh ta chậm rãi nhìn về phía Diệp Tưởng rồi nói:
-Giáo sư !
-Anh sao vậy Bạch Thụ Hà?
Diệp Tưởng đã chú ý tới sự bất thường của Phương Lãnh. Hắn lập tức đưa người chắn trước mặt của Vũ Sóc.
Sắc mặt của Phương Lãnh lúc này vô cùng tái giống như người bệnh đã
lâu.Đã thế không chỉ có mặt mà ngay cả 2 tay hay cổ anh ta cũng không
nhìn thấy 1 chút huyết sắc nào.
-Tôi muốn đi gặp Nhã Thụy.
Nhã Thụy là nhân vật mà lúc trước Đường Hải Lan thủ vai. Đó là 1 nữ nhân vật chính,nhưng vì Đường Hải Lan đã bỏ xác trong phim [ Xe khách khủng
bố], cho nên lần này Đường Hải Lan không thể tham gia [ « Quỷ tế » phần
3]. Lý giải cho chuyện này,kịch bản được thiết lập thành sau khi phần 2
kết thúc không lâu, Nhã Thuỵ chết vì bị nguyền rủa.
-Nhã Thụy cô ấy nói cô ấy muốn gặp tôi!
Diệp Tưởng trở nên vô cùng nghiêm túc.
Người chết kêu gọi !
Người bị nghi thức tế quỷ nguyền rủa — người mà ngày xưa từng là thân bằng cố hữu đều có thể xuất hiện trước mặt bạn.
-Vô Hạ ! Em cũng theo anh đi đi !
Phương Lãnh đưa mắt nhìn Ấn Thủy Thiên.
-Theo anh đi……
Phương Lãnh đưa tay ra.
Tình hình trở nên nghiêm trọng thế này rồi sao?
Ngay sau đó, làn da của Phương Lãnh bắt đầu trở nên thối rữa. Từng khối
thịt trộn với máu và nước thối chảy xuống bên dưới! Không lâu sau,khuôn
mặt của Phương Lãnh chỉ còn lạ hộp sọ ! Đương nhiên, Phương Lãnh vẫn
phải chi trả vé chuộc cái chết cho quá trình này dù muốn dù không !
Phương Lãnh……
Lại chết lãng xẹt như vậy sao ?