Nhật Ký Phòng Trọ Ma - Chương 7
Ngày thứ 5 + 6
Hai ngày này gần như không có mấy việc ma quái (cả ngày thứ 5 mình ở nhà bác và ngày thứ 6 thì ở nhà K) nên mình gộp làm 1, chỉ có mỗi sáng Ngày thứ 5 là có một chút đáng nói, sau một đêm không mấy an bình thì sáng đấy mình dậy rất sớm, tầm 4:30 rồi chuẩn bị xuống nhà bác phụ bán và trông nhà, hôm đấy cả nhà bác đi chơi nên mình sẽ ngủ lại như mình đã nói trong những update trên, mình ăn sáng ở quán bún thường ăn, lúc bác ấy bê tô bún ra thì đột hét lên sợ hãi làm đổ vỡ tô bún xuống đất rồi chỉ thẳng tay vào mặt mình : “trán bay…trán bay…có…***…quỷ dữ!!!” (từ “quỷ dữ” được nói bằng một giọng rất khác) rồi bà ấy la toáng lên, một vài người ngồi bàn khác quay qua nhìn, tò mò chồng bác ấy liền chạy ra xin lỗi mình và đỡ bác gái vô nhà. Mình có hỏi bác chủ nhà về việc bà bán bún, bác ấy kêu bà ta hồi trước là cô cậu gì đó, xem bói, lên đồng kiếm tiền, cách đây 2 năm không biết vì lí do gì mà mất hết khả năng, rồi bà ấy đến đây sống với con rể và bán bún từ đó đến tận bây giờ!
Chuyện kì quái của hai ngày chỉ có vậy, hiện tại mình vừa về nhà K, ngày chủ nhật vắng người, bác kêu mình nếu mệt thì cứ về nghỉ, chiều ra phụ tiếp, vừa nãy mình kiếm được một quyển sổ, như kiểu nhật kí trong nhà K và cả trên máy tính cũng có một vài tài liệu nữa, theo những gì mình đọc được thì hình như trong quyển nhật kí đó K có ghi lại vài sự việc diễn ra đối với các chủ phòng trước, nếu mọi người cần mình sẽ liệu mà đánh máy post lên một vài sự việc cho mọi người! (mình nghĩ chắc K cho phép) vừa giờ mình vừa nhận được cuộc gọi của K (không biết vì sao K có số mình, có lẽ bác chủ nhà cho) giọng nói K rất nhanh, gấp gáp và vội vã chẳng đợi mình trả lời lấy một câu:
“K đây! Cậu đang ở nhà tôi đúng không? Nếu cậu đang ở quán thì về nhà tôi tôi cần cậu giúp ít việc, nghe đây! cậu mở cái ngăn kéo dưới cùng của bàn máy tính ra trong đó có một quyển sổ, cầm nó theo mình vì nó sẽ rất cần thiết, sau đó lật miếng gạch dưới chân kệ sách nơi tôi để mấy tập kinh lên, ở đó có một cái hộp, đem cái hộp đến trước cửa phòng 3 rồi gọi cửa, cậu sẽ gặp M, nói với cô ta những gì tôi nói rồi đưa hộp bút đó cho cô ta rời ra khỏi chỗ đấy, nếu không thấy ai ra thì cứ để cái hộp trước cửa rồi rời đi. Tôi đã biết cái thứ đang ẩn mình trong dãy phòng là gì rồi, thứ đó khiến cho mọi người gặp ảo giác về mọi thứ kinh dị, ma quái mà họ từng gặp, hoặc có thể tưởng tượng ra nên gần như những thứ cậu gặp nó chẳng liên quan mấy đến nhau và ngày càng tăng cao mức độ bệnh hoạn và kinh dị, điên khùng lên. Giờ tôi đang ở nhà chủ trước của căn phòng ấy, cô ta là người giữ một nửa thứ đó! Chuyện này sẽ sớm kết thúc! Nhớ đấy H” … “Vâng…mà anh?…tu…tu”
Quyển sổ thì mình vừa nay mình đã tìm thấy, cái hộp dưới kệ sách cũng đã lấy lên, trông nó giống một cái hộp bút máy cũ và hen rỉ nhưng xung quanh lại được dán một mảnh vải có những hình vẽ trên đó, rất giống bùa (K theo đạo thiên chúa mà cũng học bùa ngải ư? mình thấy khá bất ngờ và nghi hoặc) mình tính sẽ làm theo lời K nhưng sực nghĩ, vô tình không phải là K? đắn đo một lúc mình cũng đành liều, mình bỏ cái laptop của mình với quyển vô cái cặp đen kiếm được trong phòng K, rồi khóa cửa ra ngoài việc sảy ra tiếp theo khi nào ra quán café rồi mình sẽ kể tiếp, giờ không thể vừa đánh máy vừa làm việc được.