Lần đầu viết truyện ma ( New 2020 ) - Câu chuyện thứ 16
Hồi đấy ở quanh vùng em ở nhiều nhà đã bắt đầu xây thêm tường gạch và lợp mái tôn (vì cái lò gạch được xây lên rồi), một số nhà thì dùng gỗ dựng khung rồi bao quanh bằng ván ép hoặc tôn chứ không dùng nhiều gỗ như ngày trước nữa. Phần vì đời sống cũng phát triển, nhà nước không cho chặt phá rừng bừa bãi công khai như trước nữa, phần vì giá gỗ lúc đấy lại cao, nên người ta không có dùng nhiều gỗ để làm nhà.
Ở xã Tây (Em tạm lấy nhà em làm mốc, xã ở hướng nào em lấy tên đó nhé :surrender: ) có ông Mão trước là bạn đi rừng với bố em, tích góp được cả hơn chục cây vàng, năm em 4 tuổi thì ông này bắt đầu xây nhà. Ông này xây theo kiểu nhà ba gian với thêm chái bếp như ngày xưa, cột gỗ lim, bao quanh nhà là từng tấm gỗ thịt, xẻ ra từ nhiều cây gỗ, còn có gạch đỏ lát nền. Hồi đó xây được cái nhà như vậy thì kể ra là đẹp nhất xã. Xây nhà xong thì ông này làm cỗ tân gia cả 10 mâm đãi cả làng, mới thuê bố mẹ em nấu cỗ.
Lúc 8 giờ sáng làm lễ nhập trạch xong là bố mẹ em với nhân viên tới lỉnh kỉnh nồi niêu các thứ xuống làm đồ ăn. Hôm đấy con chó nhà này chả hiểu sao chạy ra chạy vô, nhìn ai cũng gầm gừ, rồi đột nhiên tru lên, lăn quay ra giữa nhà mà chết. Em nghe kể là lúc ý là ban sáng, mới chỉ có 9 giờ hơn thôi nên không ai nghĩ chuyện ma cỏ gì. Mọi người thấy thế tưởng nó ăn phải bả hay gì nên thịt nó làm cỗ luôn. :ops:
Ở nhà, không hiểu sao em lên cơn sốt nặng lắm, bố mẹ em vừa làm cỗ xong thì dì Hoa của em xuống gọi bảo bố mẹ chở em đi trạm xá ngoài huyện xem thế nào, chứ tiêm thuốc từ nửa buổi tới giờ chưa hạ sốt, thằng em em thì quấy, chú dì trông không được vì dì còn mang bầu, chú thì bán quán. Nhà ông Mão giữ bố em ở lại ăn cỗ lắm lắm, mà bố em không ở lại được, vì phải về chở em đi trạm xá còn mẹ về trông thằng em em, do nó còn nhỏ quá.
Bố về chở em ra trạm xá huyện, nhớ bố kể là đưa ra đấy khám, người ta cũng cho uống thuốc hạ sốt với bảo nằm lại xem thế nào, mà em không hạ sốt gì cả, trán cứ nóng tưng bừng. Mãi tới chiều không hiểu sao em hết sốt, tỉnh queo như chưa hề hấn gì, bố lại chở em về. Sáng hôm sau tự nhiên nhà ông Mão lên nhà em bắt đền, bảo nhà em làm cỗ kiểu gì mà sáng nay ông Mão với một số người hôm qua ăn cỗ bị đau bụng, “ảy chỉa” từ đêm đến giờ. Hôm ý cãi nhau to lắm, mà lạ là những người bị đau bụng thì chỉ có người ngồi cùng mâm với ông Mão, một số cụ ngồi mâm người lớn mà mâm đàn ông thôi. Đàn bà con gái với con cháu nhà ông này lại không bị gì. Hôm đấy có cả công an xuống hòa giải, mãi sau mọi người mới lại bình tĩnh nói chuyện, chứ hôm đấy suýt chút nữa là mấy ông vác mã ra chơi với nhau. :too_sad: Chốt hạ thì công an nói không đủ bằng chứng để nói nhà em làm ăn ẩu tả, cũng lại là anh em cột chèo nên dĩ hòa vi quý, còn nhà ý bảo không thèm nhìn mặt nhà em nữa.
Đêm, nhà ông Mão tắt đèn đi ngủ sớm, vì cả nhà nhốn nháo cả ngày, ông Mão lại mệt do “ảy chỉa” cả ngày rồi nên mất sức, mà thường ông này ngủ thì vợ con chả ai dám ho he hay gây ra tiếng động lớn. (Ngày xưa ở nhà em cũng như vậy, bố ngủ mà làm ồn là cán chổi vào đí.t) Bỗng, có tiếng “cộc cộc cộc” – ai gõ cửa, bà vợ ra mở cửa thì không thấy ai. Một lúc sau lại nghe tiếng “cộc cộc”, bà này lại mở cửa cũng không thấy ai. Tiếng cửa cót két làm ông Mão giật mình dậy nên quay ra quát bà vợ, bà này sợ quá nên không dám nói gì. Bà vợ vừa quay vào chưa kịp nằm xuống giường, lại nghe tiếng gõ cửa nữa, lần này ông Mão thấy thế, bực mình quá, mới vớ đại cái ghế đẩu đạp cửa chạy ra sân chửi đổng lên:
– Ditmoe thằng ch.ó con đ.ĩ nào phá phách gì nhà bố tầm này, không cho người ta ngủ à, chúng mày tin tao đập chết cả nhà chúng mày không?
Ông này chửi chán chê thì thấy xung quanh vẫn vắng hoe, chả thấy có động tĩnh gì thì quay vào nhà ngủ tiếp. Lần này ông đặt lưng xuống, chưa kịp ngủ thì nghe tiếng đập vào cửa “Uỳnh! Uỳnh!” như có ai đang dùng hết sức đập, mà tiếng đập lớn lắm, đập không ngớt, ông này bực mình quá, mới chạy ra xô cửa lần nữa chắc mẩm bắt được người phá bĩnh mình thì cũng lại không thấy ai, cảnh vật vẫn im ắng, tối om.
Kinh nghiệm đi rừng lâu năm trui rèn mấy ông này phải gan lì và ngang tàn lắm, thế nhưng nghe đủ mọi chuyện trên đời từ các ông bạn chí cốt và cũng chứng kiến nhiều chuyện lạ lùng sau nhiều năm bôn ba thì ông Mão cũng biết là mình bị “ai đó” trêu rồi. Ông mới nhổ một bãi nước bọt rồi đái luôn ở ngoài cửa, sau đấy thì quay vô nhà đóng cửa chặt lại, lúc đấy trở đi thì không nghe tiếng gõ hay đập cửa nữa.
Sáng ra mấy con gà nhốt trong lồng ở bên chái bếp không hiểu sao bị ai bẻ ngoéo cổ chết hết, mà lạ ở chỗ là tối hôm trước ông ra xem gà vẫn còn mổ cơm nguội, thế mà sang tới sáng hôm sau con nào cũng chết khô, cứng đờ như kiểu chết từ bao giờ rồi ý. Lồng thì vẫn đóng đàng hoàng, ông này mới quay vào nhà thắp hương khấn xin ông bà tổ tiên phù hộ rồi bảo bà vợ vứt mấy con gà đi.
Tới trưa, bà vợ ăn cơm xong thì đi làm, con cái thì đi học, ông này vẫn ngồi cà kê uống rượu, mãi sau sỉn quá mới ngủ thiếp đi. Tự nhiên ông mơ màng thấy người ta ngồi quanh bàn ăn cơm, đông lắm, còn giành giật đồ ăn thừa vương vãi trên bàn nữa. Ông này thấy thế nổi cơn điên, tại không biết người ở đâu tự nhiên vào nhà ăn chực còn giành giật đồ ăn. Ông vừa mới định bật dậy thì bị bóng đè, cử động không được, mấy người kia thì vẫn cứ xì xụp ăn. Mãi tới chiều bà vợ đi làm về thấy ông chồng nằm đấy, cơm canh thì thiu hết cả, ruồi bâu đen luôn. Bà vợ lay ông Mão mãi không dậy, cứ mơ màng ỡm ờ. Bà sờ vào người thấy ông này người nóng ran, nghĩ bụng chắc ông này say rượu rồi trúng gió, mới cạo gió, nặn gió, đi hái lá xông, được một lúc thì ông này tỉnh lại. Mà lúc tỉnh ông này phần vì sĩ diện, phần vì nghĩ mình mơ ngủ nên không kể bà vợ nghe, cũng im im.
Đêm. Ông Mão đang thiu thiu ngủ thì tự nhiên nghe bà vợ khóc thút thít, ông này quát hỏi có chuyện gì, bà này không nói được gì, chỉ run run chỉ thẳng ra cái chỗ tràng kỷ giữa nhà. Ông này nhìn theo hướng tay bà vợ chỉ thì thấy có bóng người ngồi đấy, bắt chéo chân, đang châm đóm hút thuốc lào. Ông Mão bình thường nóng nảy là thế, đúng ra sẽ hùng hổ dậy đòi đánh người ta vì nghĩ là trộm, nhưng hôm nay ông này nằm im, không dám nói tiếng nào. Vì ông biết tầm giờ này, chẳng có thằng trộm nào dám mò vào nhà ông khi biết tiếng ông dữ xưa giờ, cũng chẳng thằng trộm nào mò vào nhà người ta để hút thuốc lào cả. Ông mới đưa tay lên ra dấu cho bà vợ im lặng, ngủ đi, bản thân ông cũng nhắm mắt ngủ.
Hôm sau, từ sớm đứa con gái nhà này dậy khóc, chị này năm đấy cũng hơn 12 tuổi, bình thường không dám nhõng nhẽo gì đâu, nhẽo tí là bố mẹ đánh nên sợ lắm, mà hôm nay cứ thế khóc rưng rức. :surrender: Ông Mão nghe thấy tiếng khóc, vẫn đang ngái ngủ nhưng theo thói quen thì quay ra quát, chị gái vẫn cứ thế khóc. Ông này mới sồng sộc ra khỏi giường, tới chỗ con gái mình thì thấy chị này đang ngồi trên giường, đầu tóc rũ rượi, tai trái chảy mủ, tanh lắm. Vợ chồng ông Mão thấy thế thì đưa chị này đi trạm xá cho người ta rửa tai rồi băng lại, nghe bác sĩ bảo thì bị nhiễm trùng gì đấy. Gia đình ông này bảo con nhà mình hôm qua vẫn bình thường, bác sĩ bảo nếu tối hôm qua không bị gì thì không thể một đêm mà chảy mủ được, phải do bị thương gì đó rồi một thời gian sau mới thành nhiễm trùng nặng thế này.
Về đến nhà thì chị mới kể lại cho bố mẹ nghe, đêm qua chị thấy có người leo lên giường chị ngủ cùng, chị định hét lên thì bị bịt miệng lại rồi người đấy cứ thế vừa tóm cổ, vừa bịt mồm, vừa hét với cười vào một bên tai của chị, sáng ra thì chị bị chảy mủ ở bên tai đấy, đau quá nên khóc. Nghe tới đây thì hai ông bà này sợ quá, mới biết trong nhà có chuyện chẳng lành. Mới định bụng kiếm thầy về coi xem thế nào. Hồi đó cả vùng chỉ có bác em làm nghề coi bói, trừ tà (sau này thì mới có bà làm ngải mà em kể hôm nọ cắt duyên âm cho chị gái của em) nhưng hôm nọ lỡ gây chuyện với nhà em rồi, mà giờ lên làm lành ông Mão sợ mất mặt, nên ỉ i không chịu đi.
Tối hôm đấy trước khi ngủ, vợ ông Mão lại thắp hương khấn vái xin tổ tiên phù hộ. Vừa cắm nhang lên thì bát nhang vỡ làm đôi luôn, bà kể cho ông Mão thì ông này mới quát, bảo chắc tại bà ngày không cẩn thận làm vỡ, lại còn bày vẽ chuyện mê tín. Đúng tính khí của ông này, thì nhất định ông phải đánh bà vợ thừa sống thiếu chết vì dám làm vỡ bát hương thờ gia tiên, nhưng ông này chỉ quát vài câu rồi thôi, bà vợ thấy lạ nhưng cũng im, còn ông này thì cũng nghĩ ngợi, chắc có sự chẳng lành.
Đêm hôm đấy, đang ngủ ông này lại bị đánh thức bởi tiếng nói lao xao, mở mắt ra thì không thấy gì trong nhà, chỉ nghe tiếng cười nói ngoài hiên, hé mắt nhìn ra ngoài hiên, ông thấy có nhiều người đang ngồi chơi ở ngoài đấy, người thì chải tóc, người thì ngồi uống nước chè, còn có cả mấy đứa trẻ con đu lên cái dây thép chăng trước cửa treo khăn rửa mặt nữa. Lúc này ông Mão rén lắm rồi, mới mò vào giường nằm, quay sang thấy bà vợ vẫn quay mặt vào trong vách ngủ ngon nên ông cũng cố nhắm mắt mà ngủ. Sáng ra thì không thấy bà vợ đâu, trên giường chỗ bà ý nằm lại có một đống sình nhớp nhớp, mới nhỏm dậy kiếm bà vợ để chửi. Lúc này bà vợ đang nhóm bếp, nghe tiếng ông chửi đổng mới lại chạy lên nhà trên, thanh minh:
– Tối hôm qua tôi ngủ với con Mai, có ngủ ở giường ông đâu mà ông chửi?
Ông Mão nghe thế mới rùng mình: “Rõ ràng tối qua thấy có người nằm cạnh mình, không lẽ…” Ông này mới xách xe máy, chở cả bà vợ, cả chị Mai đi sang nhà em luôn. Lên đến nơi cả nhà em vừa bày mâm cơm chưa kịp ăn uống gì cả ông ý mới xồng xộc vào, bảo có chuyện nhờ bác em với xin lỗi chuyện hôm nọ. Ông này bình sinh tính cũng ngang ngạnh mà giờ chịu nhún mình xin lỗi thì bố em cũng thấy lạ lắm, nhưng là chỗ anh em chơi lâu rồi nên bố cũng không chấp nhặt gì, còn mời cả nhà ông Mão ăn cơm, bảo ăn đi đã, ăn xong rồi có gì thì từ từ tính.
Mọi người cơm nước xong, bác em bảo nhà ông này đi mua 7 quả cau rồi dắt họ ra trước bàn thờ, ngồi xuống chiếu gieo đài coi bói cho. Thì mọi chuyện vỡ lẽ ra là thế này: Ông này làm nhà, nhưng lại chọn ngày giờ cất nóc (tức là ngày đặt đòn dông) trúng vào ngày gì mà thất sát ý ạ (hồi đó nghe kể mà em không nhớ tên chính xác nữa) nên gia đạo bất ổn, vì làm nhà, cột kèo các thứ đều bằng gỗ, nghe bác nói thì gỗ có khả năng giam giữ kìm hãm các linh hồn, vì thế nếu xây nhà gỗ thì sẽ có thể rước ma về nếu không cẩn thận trong việc chọn ngày giờ hoặc việc xử lí gỗ. Thường những căn nhà gỗ nếu trên vách hoặc cột có dính máu không kể người hay động vật, người ta sẽ gỡ tấm gỗ hoặc cây cột ý đi thay cái mới vào. Những căn nhà gỗ bị phạm phải mấy đại kỵ trên sẽ làm cho khí âm xâm nhập vào nhà, nhẹ thì gây bóng đè, mộng mị, nặng thì có thể chết cả nhà.
Như ở nhà ông này, phạm ngày cất nóc, rước ma vào nhà đã đành, con chó nhà ông đấy thấy ma nên lăn quay ra chết, ai ăn thịt con chó này sẽ nhiễm khí âm mà bị đau bụng, “ảy chỉa” các thứ, chưa kể nhà mới về ở mà đã có con vật chết trong nhà thì là điềm không may mắn. Hôm đó em bị ốm là do bị người nhà em hành, làm cho ốm, cốt là để bố mẹ em về, không ở đấy ăn cỗ mà bị dính đòn là vậy. Nghe đến đây ông này mới vỡ lẽ, cũng xấu hổ với bố em lắm, coi bói xong còn ra ôm ấp vít vai bố em chán mới chở bác em xuống nhà để làm lễ. Bác xuống đấy làm lễ cúng cô hồn, xong lại làm lễ an thổ địa, rồi làm lễ trấn trạch các thứ tới tối mịt mới về. Còn cho chị con gái nhà ông Mão một cái bùa bình an đeo cho khỏe mạnh may mắn nữa. Sau này ông ý ở nhà này thì cũng ăn nên làm ra lắm, không còn bị gặp những chuyện lạ lùng nữa.
Xin lỗi các bác vì em mất tích bấy lâu, mấy hôm nay sức khỏe em đi xuống quá, nằm mộng mị linh tinh nữa. em cũng cảm ơn tình cảm các bác dành cho em, em sẽ cố gắng cống hiến hơn nữa, vì em có nhiều chuyện để kể lắm. Hiu hiu