Truyện Kinh Dị
  • Trang Chủ
  • Truyện Tranh
  • Truyện Chữ
  • Phim Ma
Tìm Kiếm
  • Trang Chủ
  • Truyện Tranh
  • Truyện Chữ
  • Phim Ma
Next

Hồn Ma Trong Bệnh Viện - Chương 1

  1. Home
  2. Hồn Ma Trong Bệnh Viện
  3. Chương 1
Next
Từ hồi còn nhỏ tôi đã vốn ghét các chuyện ma, vì tôi nghĩ rằng người ta chỉ bịa đặt các chuyện ma để hù những kẻ yếu bóng vía hoặc đàn bà con nít mà thôi. Với tôi thì làm gì có ma, nhất là hồi nhỏ tôi vốn là một đứa trẻ rất ngỗ nghịch, hay phá làng phá xóm, cho nên tôi còn bày đặt ra nhiều cách nhát ma cho thiên hạ sợ mà lấy làm thích thú nữa kìa.

Thí dụ như hồi lúc tôi mới có 10 tuổi thôi, là tôi đã nhát ma hàng xóm rồi. Tôi còn nhớ rõ hình ảnh lúc đó lắm. Khi đó ở xéo xéo bên tay trái nhà tôi có một con hẻm khá lớn nhiều người thường qua lại, đầu hẻm có một cây nhào to lắm, trái chín trông giống như trái ổi trăng trắng dài dài ăn rất thơm và ngon. Thấy tôi thường trèo lên cây nhào vừa tập làm Tarzan vừa lén hái trái ăn, bà Tư hàng xóm hù tôi là cây nhào này có ma thường hiện ra chọc phá người ta vào ban đêm để cho tôi sợ mà đừng leo lên nữa. Không dè bà gãi đúng chỗ ngứa, thế là tôi nghĩ ra cách làm ma để nhát thiên hạ ngay.

Tối đó tôi đổ một ít nước vào trong cái bong bóng màu trắng cho nằng nặng, xong rồi phồng má thổi cho nó căng lên, buộc chặt lại, kế đó tôi cắt vài sợi giấy báo dài độ nửa thước, cột vào đuôi bong bóng cho nó trở thành 1 cái đuôi dài lòng thòng, sau đó thì tôi cột vào 1 sợi chỉ đen thật dài, chờ lúc trời thật tối, tôi ôm cái bong bóng đó trèo lên cây nhào cành lá chằng chịt, gió reo vi vút giữa đêm tối mênh mông; nhưng nhằm nhò gì, dễ quá mà, cành nhào nào mà tôi không thuộc nằm lòng, leo trèo mỗi ngày mà. Tôi máng cái bong bóng lên 1 cành nhào cao, xong rồi nối sợi chỉ đen dài xuống đất, căng ngang con hẻm, hy vọng người nào đó đi ngang qua sẽ đá vào sợi chỉ làm đứt dây, cho bong bóng rơi xuống. Tôi nhẹ nhàng trở về căn gác đàng trước nhà, cuốn tròn người trong cái mền mỏng, nằm im lìm, thích thú, nín thở rình xem.

Trời đêm đó không trăng, vài ánh sao le lói tít tận trời cao không thể nào mang ánh sáng đến chỗ này được. Con hẻm khi đó tối lắm, một vài ngọn đèn dầu leo lét bên khung cửa sổ nghèo của mấy căn nhà hàng xóm, không những chẳng soi sáng được lối đi mà còn làm cho khung cảnh trở thành âm u ma quái dễ sợ. Thỉnh thoảng từng cơn gió thốc ùa qua, làm cho cành lá run rẩy, tạo nên những tiếng thì thào như những lời oán than rên rỉ từ cõi u minh xa thẳm vọng về.

Next

Comments for chapter "Chương 1"

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

YOU MAY ALSO LIKE

dau-thuong-den-chet-phan202-quy-co-nu
Đau thương đến chết – Phần 2: Luân hồi
16 Tháng 4, 2020
517_large
Bí Ẩn Trong Khách Sạn Thuỷ Tiên
7 Tháng 5, 2020
tiec-bao-thu
Tiệc Báo Thù
17 Tháng 4, 2020
bong-ma-hoc-duong
BÓNG MA NƠI HỌC ĐƯỜNG
23 Tháng 4, 2020
  • Trang Chủ
  • Truyện Tranh
  • Truyện Chữ

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

wpDiscuz