Điệu Nhảy Thầy Tu - Chương 23
Nhưng anh không làm nổi.
Một mảnh lực vô hình đè anh xuống chiếc ghế sofa và khiến cả thân hình anh tê liệt, thậm chí không động đẩy nổi một ngón tay.
Người đàn ông ngồi im.
Cứng đờ, bất động, tê liệt.
Mặc dù vậy, Raymond vẫn cảm nhận được những gì đang xảy ra quanh mình. Anh nhận ra đôi phương, nhìn thấy nụ cười của gã, một nụ cười mà anh chỉ có thể miêu ta bằng tính từ quỷ quái.
Đúng, một nụ cười của quỷ Satan, nụ cười thâm hiểm tới tột cùng đang tách bờ môi của tên đàn ông kia và đôi mắt của Raymond Golon đột ngột nở lớn khi anh nhận ra những gì đang xảy ra với mình.
Hai bàn tay anh đang nhỏ máu!
Có vẻ như lòng bàn tay đã mở da thịt ra. Như từ những nguồn nước nhỏ, máu đỏ trao lên cao, tạo thành một cái ao nho nhỏ trong long bàn tay trũng xuống.
René đứng đó và mỉm cười. Gã vừa cho người đàn ông kia nếm mùi sức mạnh và gã đột ngột chỉ ra bộ mặt thật của mình.
Raymond Golon nhìn thấy tên đàn ông thay đổi. Đầu tiên, xuất hiện một làn sương mù mỏng mảnh trùm kín toàn thân gã, làn sương mù nhảy nhót xung quanh thân hình đó như một lớp bông trong suốt.
Đằng sau làn sương đó, quá trình thay đổi hiện ra. Hai con mắt trở thành hai hòn than đỏ rực, khuôn mặt mang một hình dạng khác. Cái trán kéo dài rộng ra, biến khuôn mặt thành một hình tam giác, vuốt xuống nhọn hoắt ở chót cằm.
Khuôn miệng gã đàn ông tự xưng là René cũng được kéo rộng ra, biến thành một hình chữ nhật nằm ngang. Những làn khói mang một mùi thối kỳ quái thoát ra từ hình chữ nhật đó, và đôi bàn tay của gã đàn ông biến thành những móng vuốt thẫm màu của loài thú dữ.
Raymond chứng kiến tất cả những điều đó trong một trạng thái kỳ lạ, như thể anh đang trải qua một cơn ác mộng bí hiểm.
Nhưng dòng máu kia rõ ràng là có thật, dáng người ghê tởm kia cũng vậy.
Thế rồi quá trình biến hóa kết thúc. René còn đứng lại một thoáng, thế rồi gã chuyển động.
Gã bước đi khập khiễng, như có một chân ngắn, một chân dài.
Một nỗi nghi ngờ khủng khiếp bốc lên trong tâm trí Raymond. Một mối nghi ngờ điên khùng, quái đản, mà anh hầu như không thể nói được thành lời. Mặc dù vậy, người đàn ông vẫn cố gắng xác nhận sự phỏng đoán của mình, Và anh lại ngạc nhiên lại thấy những từ ngữ lại trôi bình thường qua bờ môi mình, mặc dù cơ thể anh vẫn còn trong trạng thái cứng đờ bí hiểm.
– Mi là ai?
Gã kia đứng lại, gã cất giọng khàn khàn trả lời anh.
– Ta là quỷ Satan, Raymond Golon. Chính quỷ Satan đây và ta đã làm khách trong nhà mi từ lâu rồi. Cả vợ mày cũng không thoát khỏi tay ta. Nó đã trao thân cho tao …
Một mảnh lực vô hình đè anh xuống chiếc ghế sofa và khiến cả thân hình anh tê liệt, thậm chí không động đẩy nổi một ngón tay.
Người đàn ông ngồi im.
Cứng đờ, bất động, tê liệt.
Mặc dù vậy, Raymond vẫn cảm nhận được những gì đang xảy ra quanh mình. Anh nhận ra đôi phương, nhìn thấy nụ cười của gã, một nụ cười mà anh chỉ có thể miêu ta bằng tính từ quỷ quái.
Đúng, một nụ cười của quỷ Satan, nụ cười thâm hiểm tới tột cùng đang tách bờ môi của tên đàn ông kia và đôi mắt của Raymond Golon đột ngột nở lớn khi anh nhận ra những gì đang xảy ra với mình.
Hai bàn tay anh đang nhỏ máu!
Có vẻ như lòng bàn tay đã mở da thịt ra. Như từ những nguồn nước nhỏ, máu đỏ trao lên cao, tạo thành một cái ao nho nhỏ trong long bàn tay trũng xuống.
René đứng đó và mỉm cười. Gã vừa cho người đàn ông kia nếm mùi sức mạnh và gã đột ngột chỉ ra bộ mặt thật của mình.
Raymond Golon nhìn thấy tên đàn ông thay đổi. Đầu tiên, xuất hiện một làn sương mù mỏng mảnh trùm kín toàn thân gã, làn sương mù nhảy nhót xung quanh thân hình đó như một lớp bông trong suốt.
Đằng sau làn sương đó, quá trình thay đổi hiện ra. Hai con mắt trở thành hai hòn than đỏ rực, khuôn mặt mang một hình dạng khác. Cái trán kéo dài rộng ra, biến khuôn mặt thành một hình tam giác, vuốt xuống nhọn hoắt ở chót cằm.
Khuôn miệng gã đàn ông tự xưng là René cũng được kéo rộng ra, biến thành một hình chữ nhật nằm ngang. Những làn khói mang một mùi thối kỳ quái thoát ra từ hình chữ nhật đó, và đôi bàn tay của gã đàn ông biến thành những móng vuốt thẫm màu của loài thú dữ.
Raymond chứng kiến tất cả những điều đó trong một trạng thái kỳ lạ, như thể anh đang trải qua một cơn ác mộng bí hiểm.
Nhưng dòng máu kia rõ ràng là có thật, dáng người ghê tởm kia cũng vậy.
Thế rồi quá trình biến hóa kết thúc. René còn đứng lại một thoáng, thế rồi gã chuyển động.
Gã bước đi khập khiễng, như có một chân ngắn, một chân dài.
Một nỗi nghi ngờ khủng khiếp bốc lên trong tâm trí Raymond. Một mối nghi ngờ điên khùng, quái đản, mà anh hầu như không thể nói được thành lời. Mặc dù vậy, người đàn ông vẫn cố gắng xác nhận sự phỏng đoán của mình, Và anh lại ngạc nhiên lại thấy những từ ngữ lại trôi bình thường qua bờ môi mình, mặc dù cơ thể anh vẫn còn trong trạng thái cứng đờ bí hiểm.
– Mi là ai?
Gã kia đứng lại, gã cất giọng khàn khàn trả lời anh.
– Ta là quỷ Satan, Raymond Golon. Chính quỷ Satan đây và ta đã làm khách trong nhà mi từ lâu rồi. Cả vợ mày cũng không thoát khỏi tay ta. Nó đã trao thân cho tao …
Comments for chapter "Chương 23"
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận