Đạo sĩ tản mạn kì 10 Năm Sau ( END ) - Chương 23
chap 23 : Người Viết tiểu Phong Thần
Mắt tôi bắt đầu quen với ánh sáng đó, ông Bách gào lên:
-H, đằng sau.
Tôi quay lại, bóng đen hôm nọ đang đứng sau tôi. Tôi chỉ kịp nhận ra là tôi bị đánh vào ngực, tôi không thể di chuyển được nữa.Tôi gào lên :
– Việt tao bị làm sao vậy?
– Yên tâm đi nó chỉ cho mày nằm im 1 lúc thôi- Việt trả lời 1 cách gấp gáp. 1 giọt mồ hôi lăn trên trán nó. Tôi nhớ lại hương hoa trên tóc bóng đen kia, tôi bất chợt nhận ra đó là hương hoa trên tóc người giúp việc của Việt. Bỗng nhiên, con hồ ly ở đâu nhảy vào cùng với Linh. Nàng vẫn mặc bộ áo cánh hạc hôm trước, Linh tung ra cả 1 xấp bùa màu trắng.
Nàng bắt ấn, tung ra 1 tràng toàn tiếng Miên.Đống bùa phát sáng rồi phát nổ ( các thím nào xem Naruto thì nó cx na ná vậy ) rồi tiếng kêu khóc, van xin vang vọng cả ngọn núi.
– Em đã làm gì vậy ? – Tôi hỏi.
– Em đã nhốt hết lũ ma cỏ vặt vãnh vào rồi nhưng sức em chỉ làm được có vậy. – Linh trả lời
Bỗng nhiên Ông Bách, Ông Tĩnh cùng thằng Việt cùng bắt quyết và hô lên 1 tràng toàn tiếng Trung, tiếng Miên. Con âm tướng kia van xin, lạy lục không được nó liền xô vào đánh thì Việt cùng Ông Tĩnh cầm càn kiếm phi về phía nó. Nó đưa tay gạt phăng thanh kiếm của thằng Việt. Thanh kiếm của ông Tĩnh cắm thẳng vào bụng nó. Nó không khóc cũng không van xin. Nó hát. Hát cái j thì em cũng không rõ chỉ biết nó hát 1 toàn tiếng Trung. Ông Bách đã lén đi ra đằng sau nó, đốt 1 lá bùa rồi cắn máu ở đầu ngón tay nhỏ vào trong cây sáo Trúc với là bùa đang cháy dở. Ông thổi 1 bài có giai điệu khá nhanh và dồn dập. Con Âm Tướng kia ngừng hát, nó đứng yên rồi thằng việt rút ra sợi chỉ với đống bùa nó dùng để trói con Cùng Cục nó quấn chặt vào con Âm tướng kia nó bị hút vào cái Hồ Lô bằng bạc. Cái bóng đen kia biến mất, Việt ra giải huyệt cho tôi. Tôi chỉ kịp bảo với nó chị giúp việc chính tên thích khách. Tôi kiệt sức ngất lịm đi. Thằng D cùng thằng Việt dìu tôi về.
Hôm sau tôi tỉnh lại, không thấy mọi người đâu, ra ngoài sân thấy mọi người đang bàn tán gì đó. Tôi gào to :
– Hoàng thượng giá đáo.
– Thằng thầy cãi nửa mù tỉnh rồi à ?- Việt hỏi tôi.
– Bỗng nhiên gió thổi ào ào, mây đen kéo tới. Tên chủ mưu kia đã tới. Hắn là sư phụ của tên bán thuốc hơn chục năm về trước tình lấy tôi làm vật thế mạng. Lão vào cung 1 trăm âm binh của lão. Linh ở trong nhà lại tung ra xấp bùa như hôm trước, toàn bộ âm binh của hắn được siêu thoát. Thằng D lao ra cướp được túi đồ phù thủy của lão. lão không thể làm gì được nữa liền đăm mũi tiêu độc vào cổ tự sát.
Hắn chết với 1 nụ cười giống với hình nhân của lão. 1 nụ cười hiểm ác.