Đạo sĩ tản mạn kì 10 Năm Sau ( END ) - Chương 22
Tác giả (viết tiếp) : Tuỳ Duyên ^^
Chap 22
Bỗng dưới đáy sông nước như đang sôi,ùn ục,đen ngồm, rồi con lươn tinh từ từ ngôi lên mặt nước, uốn lượn chậm rãi lại gần con dê, dường như nó muốn thâm dò tình hình. Khi nó đến gần bờ, chúng tôi hồi hợp đến nghẹt thở đợi nó ngoặm con dê nuốt trọn là xem như thành công.
Nhưng nó cứ trầm ngâm dưới sông mãi rồi quay đầu bơi ra ngoài lượn tới lượn lui ở giữa sông một lúc rồi lặn mất tâm.
Bác H nóng giận quát lớn :
– Đúng là giống thành tinh khôn quá không thể dụ nó được.
Vừa nói bác vừa đi lại chỗ con dê tháo dây ra, chúng tôi ai nấy đều thất vọng bước xuống đường ra về mà cũng chẳng để ý đến bác H nữa. Rồi một luồn nước trắng xoá bay lên, con lươn như lao mình ra khỏi dòng sông nó ngoặm luôn bác H và con dê một cách dễ dàng rồi lặn không thấy tâm hơi nó nữa. Sự việc xảy ra quá bất ngờ chúng tôi không thể đề phòng được, thằng Việt chạy theo phóng xuống sông cứu bác H nhưng tôi và ông Bách nhanh trí giữ nó lại. Ông Bách hằn học nó :
– Mày thôi đi, xuống đó chỉ có chết chứ cũng chả cứu được ông H. Dù gì nó cũng ăn con dê rồi thế nào nó cũng chết, chúng ta sẽ nói với dân làng là ông H hy sinh vì dân làng đó cũng là niềm vinh hạnh của ổng.
Rồi thằng Việt cũng thôi chúng tôi đi về mà lòng nặng trĩu, trách mình vì không đề phòng mà bác H phải vong mạng với nó.
Vài ngày sau, có người lại báo tin xác con lươn nổi cặp bờ sông, đúng như dự tính của chúng tôi. Tôi cùng thằng D thằng Việt kéo đến xem tình hình cũng như tìm kiếm manh mối về người đã hại chúng tôi. Đên nơi dân làng chuẩn bị mổ xẻ con lươn ra, con dao sắt bén liết ngang bụng con lươn trào ra nước đen bẩn thỉu rất hối thối như xác người vậy, thằng Việt lao đến nhanh như cắt nó nhặt lên một tấm bùa lẩn trong đóng nước đen đó, lạ thay tấm bùa không hề bị ướt hay hư hại gì nó còn nguyên vẹn.
Thằng Việt nhìn tấm bùa rồi nói :
– Đây là loại bùa chú của Nam Tông loại này có thể điều khiển được con vật mà mình muốn, thật không ngờ cái đêm nó cứu con Cùng Cục là có người sai khiến nó làm như vậy, chẳng biết người đứng đằng sau tất cả chuyện này là ai.
Nó thở dài một tiếng rồi cất là bùa vào túi. Cả ba chúng tôi đi đến nhà bác H thấp nén nhang cho bác.
Xong xuôi chúng tôi đi về nhà, rảo bước đến nhà tôi thấy ông Bách đang chờ đợi để nói điều gì đó.
– Tối nay chúng ta lên núi Cô Yêu để trừ khử luôn cái con yêu tướng điều khiển bọn ma quái hại dân làng. Ông bách vừa dứt lời thằng D chen vô
– Được thôi con cũng mong được gặp con quỷ yêu này xem nó có pháp thuật mạnh cỡ nào.
Ông Bách nói với tôi rằng tối qua đã xin tổ tiên của tôi đem quân âm binh đi giúp, trên núi Cô Yêu âm khí nặng nề từ lâu không ai dám đi lên đó nữa. Nên dương khí không còn tồn tại là nơi tụ hợp yêu ma nguy hiểm vô cùng.
Tối đến chúng tôi rời khỏi nhà, đi từng bước lên núi, khung cảnh đêm tối ghê rợn vô cùng đường lên núi cây cối âm u, hơi lạnh từ đâu toả ra chẳng biết mà làm tôi như tê cóng lại.. Nghe đâu đây văng vẳng tiếng Ơi…ơi… Rồi tiếng khóc thúc thíc nghe nó xa xăm lắm não nề lắm. Thằng Việt trấn an tôi
– Đừng lo, mấy con ma đường ma rừng này chẳng có gì phải sợ nó chỉ giỏi trêu người thôi
Tôi cũng yên tâm phần nào vả lại đi chung với thằng Việt cũng chẳng gì phải sợ nữa. Đi một hồi lâu ông Bách dừng lại bảo nơi đây, chính nơi đây, âm khí quá nặng nề. Chúng ta tìm nơi nào ngồi đây đợi đến đúng đêm khuya âm khí tích tụ, yêu ma hội hợp rồi ra tay một lượt tóm gọn bọn nó.
Ông bách nói :
– Ta giao cho 49 là bùa này đi dán nó lên ở mỗi cây ở nơi đây nhớ là cây cao góc cây phải to đến tránh yêu ma trốn thoát. Chỉ dán 48 lá thôi, đến khi nào yêu ma tụ hợp đủ thì dán là cuối cùng lên tạo nên trận hình kim cang nhốt bọn nó lại.
Tôi cầm xấp bùa đi lanh quanh tìm cây để dán theo lời ông Bách đang loay hoai dán lá bùa lên thì tôi thấy như có cái gì vụt qua ráng căng mắt trong màn đêm tối mịt như vậy cũng chẳng thể nhìn rõ đó là thứ gì, nhưng tôi cảm giác đó là một người chứ chẳng phải yêu ma gì cả. Một hồi lâu tôi cũng dán xong hết xấp bùa của mình. Định bụng trở về tu một hơi nước nhưng đi một hồi tôi chẳng biết đường về ở đâu nữa. Nghi là bị ma bịt mắt rồi tôi lấy sợ dây chuyền thằng Việt ra mà đưa ra phía trước đi được một lúc thì tôi gặp thằng Việt trong lòng mừng khôn xiết tôi vỗ vai nó, quay mặt lại thì tôi kinh hoàng vô cùng, con mắt nó sâu hun hút đen ngồm. Miệng có 2 cây răng nanh nhọn sáng như lưỡi dao, nó chụp lấy tay tôi hả miệng cắn lấy tay tôi…
– Không……!
Tôi tỉnh dậy, áo đẫm mồ hôi mặc dù nơi đây rất lạnh, cảm thấy kinh dị vô cùng với những chuyện vừa thấy. Nhưng trợt nhận ra mọi chuyện chỉ là mơ, tại sao là mơ? Mình ngất đi lúc nào? Tôi cũng chẳng thể hiểu. Ngồi dậy thì thấy xung quanh cây cối đã được dán bùa. Tôi đi về thì gặp thằng Việt đang đi ngược hướng, tôi rất hoảng vì giấc mơ lúc nãy không biết nó có là sự thật hay không tôi bèn núp sau 1 cái cây rất to mà nhìn rõ khuôn mặt nó. Vừa núp vào định nhìn nó tiếp thì nó biến mất, rồi có một bàn tay vỗ mạnh vào vai làm tôi giựt cả mình quay lại thì là thẳng Việt. Nó bảo :
– Mày làm gì mà đi dán có bao nhiêu bùa đâu mà cả tiếng như thế
Tôi thở phào nhẹ nhõm nói :
– Gì? Cả tiếng rồi sao? Không biết tại sao tao bị ngất đi. Tỉnh dậy thì lại thấy mày
Thằng Việt nhìn tôi đăm chiêu rồi nó bấm tay một lúc.
– Thôi chết, có chuyện không hay rồi. Có người đã đến đây như chúng ta, mày thử gờ sau gáy coi có đau không?
Tôi gờ lên thì chẳng có cảm giác gì cả, rồi thằng Việt tay bắt quyết đọc chú chỉ lên cổ tôi thì đột nhiên nó nhức kinh khủng, giống như có người cầm cây đánh vào
– Đừng nghĩ ngợi nhiều nữa! Mau trở về thôi
Đi về đến nơi mọi người đang ngồi chờ, thì thằng Việt nói với ông Bách là có người lên đây như chúng ta. Chẳng biết tốt hay xấu nhưng có thể lên nơi đây thì là một người rất cao tay rồi. Ông Bách gật gù bảo
-Mọi người nên cẩn thận nhiều hơn nữa.
Bây giờ cũng là 11h40 đêm. Chỉ còn 20p nữa là giờ chí âm có thể hành động. Đồng hồ điểm đúng 00:00 thì bỗng nhiên gió lên,lạnh lẽo, rất lạnh đến nổi tôi sắp ngất đi vì chịu chẳng nổi nữa, thằng Việt đưa tôi 1 miếng bùa gói cẩn thận bảo tôi ngậm trong miệng, vừa ngậm vào thì lập tức cơ thể bình thường trở lại, đúng là âm khí quá nặng nề người bình thường không thể chịu nổi. Ông Bách ra hiệu cho tất cả ngồi yên vị trí đợi con yêu tướng xuất hiện. Từ đâu trên trời có luồn sáng màu xanh sáng rực cả một vùng rồi bay lại gần cửa một hang động. Đứng trước cửa động lúc này là một tên yêu tinh mình mặc đồ tướng tay cầm thương cao thường thượt rất ghê rợn, tiếp theo đó là sự xuất hiện của hàng ngàn đốm lửa nhỏ bay đến con yêu tướng rồi cũng hiện hình mà nghe lệnh nó. Chúng tôi nhìn nhau mà kinh ngạc vô cùng, không ai có thể hình dung đc, trước mắt chúng tôi là hàng ngàn con ma với rất nhiều loại… Ma chết sông, chết đường, ghê nhất là lũ quỷ răng nanh lăm le rất kinh khủng. Ông bách bảo cho tôi dán lá bùa lên cây cạnh bên tôi, vừa dán lên thì cả vùng sáng rực một ánh sáng màu vàng.