Con Ma Dễ Thương - Chương 7
Nghe Thi nói đến đây tự nhiên tôi cãm thấy có một luồng khí lạnh chạy trong xương sống và gai ốc lại nỗi lên … Cũng vừa lúc bên ngoài có tiếng của Dì Lan …
-Hai đứa ra uống trà đi …
Tiếng Dì Lan thật ngọt ngào, coi như tôi là người trong nhà từ lâu lắm, dù rằng tôi quen biết được Dì và Thi chỉ vỏn vẹn có 2 ngày … Thi “dạ” đồng thời nói với tôi:
-Anh Toàn ra uống trà đi, em lau xong mớ chén nầy đã …
Tôi bước trở ra ngoài … Dì Lan đứng trước chiếc tủ ly, chắc Dì đang nghĩ cách chưng dọn một ít lể vật để đón Tết trên đó, vì tôi thấy trên bàn có 2 quả dưa hấu dán giấy hồng đơn, vài hộp mức, trà và hai chai rượu Martell … thấy tôi Dì liền bảo:
-Cháu uống trà đi, trong bình đó, còn nóng uống cho ấm …Dì bận tay chút … có kẹo đậu phọng Dì để trong hộp, cứ tự nhiên nha, vì bỏ ra ngoài nó sẽ bị mềm ăn không ngon … Dì cười nói tiếp …
-Cháu thích kẹo đậu phọng lắm mà …
Tôi lại sững sờ … sao cái gì Dì cũng biết hết vậy … quả là tôi thích loại kẹo nầy lắm … Khi Mẹ tôi cúng đưa Ông Táo về trời, trong loại kẹo gọi là “thèo lèo *** chuột” vì được trộn lẫn nhiều thứ, tôi thường nhím hết kẹo đậu phọng đễ nhâm nhi …
Tôi rót trà ra ly, nhấp một ngụm … hương trà thơm phà vào mủi làm tôi cãm thấy thật dễ chịu … uống hết ly trà tôi nhìn đồng hồ tay … 7 giờ 20 phút … ngoài trời đã tối và trên không văng vẳng có tiếng sấm gầm như muốn mưa … tôi đứng dậy …
-Thưa Dì, con xin phép đi về …
Dì Lan quay lại …
-Cháu chưa ăn kẹo, con Thi cũng chưa lên mà ….
-Dạ, con phải về rạp, hông thôi Cậu Ba con la … con đi cũng lâu rồi, không biết tụi nhỏ chở kem kịp không nữa …
-Ừ, cũng được … Tết lên nhà Dì chơi nha …
Tôi chưa kịp trả lời thì Thi cầm chiếc khăn vừa lau tay vừa chạy lên …
-Anh Toàn về sớm vậy, ở chơi chút nữa đi …
Một tiếng sét nổ đùng sau câu nói của Thi làm Dì Lan cười …
-Thôi để nó về đi , không khéo lại mắc mưa giữa đường đó …
-Tết lên nhà em chơi nha …
Thi nhắc y lại lời Dì Lan lúc nảy … tôi cười …
-Ừ, nhưng chắc phải sau mấy cái mùng quá … vì từ mùng 1 Tết tụi tôi thiệt là chạy khờ luôn đó … nhưng tôi hứa rảnh lúc nào là chạy lên thăm Dì và Thi ngay …
Thi như chợt nhớ ra …
-Nghe nói phim Thủy Hữ hay lắm hả anh Toàn, cho vé em và mẹ đi xem đi …
-Được mà, nhưng Dì và Thi muốn chừng nào đi … Hay để qua Tết đi cho bớt người chút … đi bây giờ chen lấn mệt lắm …
-Thì tùy anh đi, lúc nào anh thấy tiện … Thi trả lời …
-Thôi về đi Toàn, không mưa đó … – Dì Lan xen vào -…
Và khi tôi bật chống xe xuống đẩy ra ngoài, Thi ra trước mỡ cổng cho tôi thì Dì Lan đi gần tôi và nói nhỏ …
-Cháu hãy nhớ, người tốt luôn có quới nhân phù trợ … mọi việc hãy bình tỉnh mà ứng xử … cháu Toàn nhé …
Hình như Dì còn có điều gì muốn nói nữa … nhưng không hiểu sao Dì xoay lại đi vào nhà khi buông thêm chỉ mấy tiếng …
-Thôi cháu về đi …
Tôi đạp máy xe nói chia tay với Thi và sang số cho xe chạy … Thi nói vói theo:
-Nhớ đem vé xem hát lên cho em đó ….
-Hai đứa ra uống trà đi …
Tiếng Dì Lan thật ngọt ngào, coi như tôi là người trong nhà từ lâu lắm, dù rằng tôi quen biết được Dì và Thi chỉ vỏn vẹn có 2 ngày … Thi “dạ” đồng thời nói với tôi:
-Anh Toàn ra uống trà đi, em lau xong mớ chén nầy đã …
Tôi bước trở ra ngoài … Dì Lan đứng trước chiếc tủ ly, chắc Dì đang nghĩ cách chưng dọn một ít lể vật để đón Tết trên đó, vì tôi thấy trên bàn có 2 quả dưa hấu dán giấy hồng đơn, vài hộp mức, trà và hai chai rượu Martell … thấy tôi Dì liền bảo:
-Cháu uống trà đi, trong bình đó, còn nóng uống cho ấm …Dì bận tay chút … có kẹo đậu phọng Dì để trong hộp, cứ tự nhiên nha, vì bỏ ra ngoài nó sẽ bị mềm ăn không ngon … Dì cười nói tiếp …
-Cháu thích kẹo đậu phọng lắm mà …
Tôi lại sững sờ … sao cái gì Dì cũng biết hết vậy … quả là tôi thích loại kẹo nầy lắm … Khi Mẹ tôi cúng đưa Ông Táo về trời, trong loại kẹo gọi là “thèo lèo *** chuột” vì được trộn lẫn nhiều thứ, tôi thường nhím hết kẹo đậu phọng đễ nhâm nhi …
Tôi rót trà ra ly, nhấp một ngụm … hương trà thơm phà vào mủi làm tôi cãm thấy thật dễ chịu … uống hết ly trà tôi nhìn đồng hồ tay … 7 giờ 20 phút … ngoài trời đã tối và trên không văng vẳng có tiếng sấm gầm như muốn mưa … tôi đứng dậy …
-Thưa Dì, con xin phép đi về …
Dì Lan quay lại …
-Cháu chưa ăn kẹo, con Thi cũng chưa lên mà ….
-Dạ, con phải về rạp, hông thôi Cậu Ba con la … con đi cũng lâu rồi, không biết tụi nhỏ chở kem kịp không nữa …
-Ừ, cũng được … Tết lên nhà Dì chơi nha …
Tôi chưa kịp trả lời thì Thi cầm chiếc khăn vừa lau tay vừa chạy lên …
-Anh Toàn về sớm vậy, ở chơi chút nữa đi …
Một tiếng sét nổ đùng sau câu nói của Thi làm Dì Lan cười …
-Thôi để nó về đi , không khéo lại mắc mưa giữa đường đó …
-Tết lên nhà em chơi nha …
Thi nhắc y lại lời Dì Lan lúc nảy … tôi cười …
-Ừ, nhưng chắc phải sau mấy cái mùng quá … vì từ mùng 1 Tết tụi tôi thiệt là chạy khờ luôn đó … nhưng tôi hứa rảnh lúc nào là chạy lên thăm Dì và Thi ngay …
Thi như chợt nhớ ra …
-Nghe nói phim Thủy Hữ hay lắm hả anh Toàn, cho vé em và mẹ đi xem đi …
-Được mà, nhưng Dì và Thi muốn chừng nào đi … Hay để qua Tết đi cho bớt người chút … đi bây giờ chen lấn mệt lắm …
-Thì tùy anh đi, lúc nào anh thấy tiện … Thi trả lời …
-Thôi về đi Toàn, không mưa đó … – Dì Lan xen vào -…
Và khi tôi bật chống xe xuống đẩy ra ngoài, Thi ra trước mỡ cổng cho tôi thì Dì Lan đi gần tôi và nói nhỏ …
-Cháu hãy nhớ, người tốt luôn có quới nhân phù trợ … mọi việc hãy bình tỉnh mà ứng xử … cháu Toàn nhé …
Hình như Dì còn có điều gì muốn nói nữa … nhưng không hiểu sao Dì xoay lại đi vào nhà khi buông thêm chỉ mấy tiếng …
-Thôi cháu về đi …
Tôi đạp máy xe nói chia tay với Thi và sang số cho xe chạy … Thi nói vói theo:
-Nhớ đem vé xem hát lên cho em đó ….
Comments for chapter "Chương 7"
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận