Con Ma Dễ Thương - Chương 25
Tôi đến chùa Phước Lâm cũng đã xế chiều, vị sư thủ từ sau khi nghe tôi hỏi thăm về ngôi mộ của Hoàng A ., Ông nhìn tôi và hỏi:
-Cậu là gì của cô ấy …
Tôi ấp úng:
-Cháu là bạn …
-Vậy thân nhân của cô ấy đâu …
-Thưa thầy, cha mẹ và em gái cô ấy đã vượt biên rồi … cô ấy là con của BS. T …
Và không để cho vị sư thắc mắc gì thêm … tôi lần lượt kể hết câu chuyện quen biết Hoàng A . cho Ông nghe ..
Nghe xong câu chuyện có vẻ như hoang đường của tôi, vị sư già chậm rải:
-Người dân sống ở quanh đây không ai mà không biết gia đình của BS. T và tai nạn thảm khốc của Hoàng A . … nên khi nghĩa trang được lệnh phải giải toả, chùa đã biết cô ấy không còn thân nhân lo lắng nên đã hoả thiêu và giữa tro cốt trong chùa để khói hương siêu độ … Nghe Cậu nói vậy thì cô ấy cũng đã tròn công quả … Cậu có muốn đem tro cốt cô ấy về không …
-Thưa thầy vì con mới về nên muốn biết tình trạng mồ mã cô ấy như thế nào thôi trước đổi thay của thành phố … nghe thầy nói con đã an tâm … con nghĩ cô ấy ở lại đây thích hợp hơn … con xin phép thầy cho con được được viếng thăm theo thông lệ …
-Cậu cứ tự nhiên …
Vị sư đứng lên đưa tôi đến chiếc tủ kiếng … bên trong chứa đầy những bình nhỏ đựng tro cốt của người chết ký gởi tại chùa … Lấy ra một bình đưa cho tôi … miệng bình được đóng khằn lại cẩn thận …
-Cô ấy đây … Vị sư nói
Hai tay đỡ lấy, tôi nhìn nét bút thật đẹp viết trên chiếc bình kiểu có hình Bát Tiên … Nguyễn Thị Hoàng A . sanh ngày … chết ngày … hưỡng dương … mà bồi hồi xúc động …
-Hoàng A . … như vậy thì em cũng an bề … hãy yên nghĩ đi … có dịp anh sẽ lên thăm em …
Trao chiếc bình lại cho vị sư … tôi từ giã Ông sau khi để lại một số tiền nhang khói trong thùng công quả …
Tôi đạp xe về đến nhà thì cũng vừa sập tối … nhìn vào nhà thấy Mẹ và các chị tôi đang ngồi đứng xung quanh tên CA khu vực … Hắn đang bày ra trên bàn một xấp giấy tờ cắm cúi viết … vừa thấy tôi, Mẹ tôi nói với hắn:
-Nó về kìa …
… Tên CA buông viết quay nhìn tôi cười:
-Chào anh Toàn … hôm nay đến làm tí việc với anh đây …
-Có chuyện gì không anh …
Tôi hỏi hắn và ngồi vào chiếc ghế đối diện khi Mẹ tôi đứng lên đi vào trong nhà …
-Anh cho tôi một bản sao giấy ra trại của anh để ngày mai tôi lên Quận nhập lại hộ khẩu cho anh ấy mà … anh khỏi phải đi …
Tôi ngạc nhiên vô cùng, nhập hộ khẩu vào Thành phố thường là món béo bở của bọn CA , nhất là đối tượng lại thuộc thành phần chế độ củ như gia đình của tôi … Tôi chưa kịp nói gì thì chị Ba tôi cười:
-Anh Ban (tên CA khu vực) cho hay Ba sẽ được về vào Tết nầy đó Toàn …
Tôi ngước nhìn chị như có ý … có thiệt không đây bà … lại nghe bọn chúng nói dóc … đồng thời móc túi đưa cho tên Ban một bản sao giấy ra trại của mình, hắn cầm lấy cùng với hộ khẩu của gia đình tôi, thu dọn giấy tờ đứng dậy, hẹn ngày mai sẽ mang hộ khẩu lại trả … Tôi đi với hắn ra cửa, trước khi đạp máy xe Honda hắn còn cười với tôi … thái độ thân thiện hiếm thấy nơi bọn CA khu vực …
-Cám ơn anh … tôi nói …
-Hì hì … có gì anh nhớ tôi nha … hắn phóng xe đi còn nói câu thòng với tôi như vậy …
Quay vào nhà , Mẹ và các chị tôi cho hay lúc nảy sau khi báo tin là Ba tôi sẽ được thả theo như thông báo CA Phường hắn đã nhận được, hắn đã ghi lý lịch từng người trong nhà vào một tờ giấy mẩu, khổ lớn lắm trước giờ chưa từng thấy qua … Chị Tư tôi đoán:
-Chắc họ cho mình đi Mỹ thiệt đó Má …
Mọi người đều biết câu nói của chị Tư là đùa, nhưng cũng cười thật vui vẻ … Mẹ tôi nói:
-Đi đâu cũng được, nhưng phải chờ Ba tụi con về đã … Mẹ hy vọng tên Ban lần nầy nói thật …
Và Mẹ bỏ lên lầu, tôi biết là Mẹ tôi lên thắp nhang trên bàn thờ Phật và Ông Bà cầu xin phò hộ cho Ba … để mặc cho chị em chúng tôi tha hồ mà suy diển …