Con Ma Dễ Thương - Chương 11
-Tao nói có sai đâu, 12 giờ nó mới về mà … thôi dọn ra đi …
Bước vào trong, Đức chạy lại lấy cái thùng kem của nó …
-Anh Toàn đưa cho em, vô tắm một cái đi, rồi mình dô xê … nảy giờ chờ anh đó …
Anh Lâm cũng nói:
-Bộ chạy theo em nào sao giờ nầy mới dìa mậy … mấy ngày nầy mà bỏ theo em là Cậu Ba cạo đầu mầy đó nha … tụi nhỏ chờ mầy sốt cả ruột …
Tôi định nói …” em nào đâu, em ma thì có”, nhưng không hiểu sao tôi chỉ cười hề hề , và trả lời anh:
-Xong ngay, xong ngay 5 phút thôi ….
Tôi tụt đồ thật nhanh và chạy vào nhà tắm … Những ca nước xối vào người mát lạnh, đầu óc tỉnh táo minh mẫn trỡ lại, những việc vừa qua cũng quên mất chỉ còn nhớ cái bao tử đang sôi mà thôi … Mặc chiếc quần đùi chạy ra thì thấy mọi người đang ngồi một vòng trên chiếc đi-văng , ở giữa là nồi cà ri đang bốc khói với hơn chục ổ bánh mì mới ra lò còn nóng hổi và một thau bún … Nhưng tôi bỗng khựng lại khi nhìn chổ chiếc bàn tôi thường ngồi để tính sổ sách hàng ngày … Hoàng A . đang ngồi đó nhìn tôi cười …
… Mọi người thấy tôi chạy ra, xích vào nhường cho tôi một chổ gần bên anh Lâm, ồn ào cầm đủa, nhưng khi thấy tôi há hốc mồm đứng tại chổ nhìn về phía chiếc bàn thì ngưng lại ngay và anh Lâm la lớn:
-Vô ngôi đi chớ đứng đó chi nữa mậy … Toàn … ở nhà tao có coi sơ cho mầy rồi, không có gì đâu … ăn xong rồi coi chút là xong à …
Tôi nghe tiếng anh Lâm chứ, nhưng tôi chưa trả lời anh, vì tôi thấy Hoàng A . đứng lên nhìn tôi rồi đi ra cửa, tôi chạy theo thì không còn thấy cô đâu … tôi lại nghe tiếng anh Lâm càu nhàu:
-Cái thằng nầy bửa nay như thế nào đó … kệ nó tụi bây ăn đi, khỏi chờ …
Tôi quay lại, biết anh đã nổi giận nên giả lả:
-Tới ngay, tới ngay …, tại … tại … cũng có chút chuyện mà …
Tôi trả lời anh Lâm mà thâm tâm tôi thấy rỏ ràng là tôi không còn sợ Hoàng A. chút nào mà còn hiếu kỳ muốn biết con ma nầy đang muốn gì đây … hay nó muốn làm bạn với mình thật … không lẽ thời đại nầy cũng có chuyện Liêu Trai sao chứ … tự nhiên tôi mĩm cười một mình …
– Xích vào một chút cho tôi ngồi kế bên … anh Lâm cằn nhằn …
-Bửa nay tao thấy mầy sao sao á Toàn à … bộ ma nhập mầy hay sao chứ … khi không cười một mình à …
Gắp một miếng thịt gà bỏ vào miệng nhai ngấu nghiến, tôi hỏi lại anh:
-Mà anh tin có ma không vậy …
Tôi hỏi anh vì tôi biết chắc anh và bọn nhỏ không thể nào thấy được Hoàng A . đang ngồi chổ chiếc bàn lúc nảy … Anh Lâm chưa trả lời thì bọn nhỏ đã nhao nhao:
-Có ma đó anh Toàn à …
Rồi thằng thì … em nghe Ba em nói … đứa thì em nghe Má em kể … lung tung, anh Lâm gắt:
-Tụi mầy con nít biết gì chứ, ăn đi, rồi đi ngủ mai còn khối việc đó …
-Đêm nay tụi em ngủ ở đây, sớm chán mà …
Toàn nhìn tụi nhỏ thật vô tư với giờ giấc … hơn 12 giờ khuya mà còn nói sớm …
-Tao nói chơi thôi … ăn đi … ê Đức lát tao ngủ chung với mầy nha …
-Xong ngay đại ca … Đức cười hề hề cắn cái phao câu gà …
Và câu chuyện xoay nhanh qua ngày Tết với những người làm việc chân tay như chúng tôi … vẽ mặt rạng rở của tụi nhỏ khi nghe tôi nói về tiền thưởng Cậu Ba tôi hứa sau đợt phim nầy … tôi cũng không biết là buồn hay vui trong một xã hội mưu sinh quá chật vật nầy …
Tôi chưa ngủ được, vì lúc nảy ăn no quá, bên tôi thằng Đức đã ngáy khò khò, bên ngoài tiếng mô tơ kéo máy nạo dừa, máy tán kem vẫn rầm rì liên tục … nhưng chỉ trong chốc lát thì tiếng anh Lâm với mấy người thợ làm kem chỉ còn văng vẳng …
* * * * *