Chuyện ma có thật ở quê Bình Dương phần tiếp theo - Chương 4
Phần 4: Trở về Miếu Cây Da
Các bạn nào có theo dõi phần trước thì cũng đã biết vì sao khu mình có tên là chung cư Cây Da rồi. Nơi này bây giờ công nghiệp hóa nhiều, xung quanh miếu cây Da, nhiều nhà dân mọc lên, đường xá cũng được mở rộng. Trước miễu cây Da có một ngã tư lớn, nơi giao nhau giữa đường Dân Chủ và đường 27 khu công nghiệp. Em gái mình vừa học xong lớp 12 thì ba mẹ tổ chức đám cưới cho nó với một đứa cùng tuổi ở xã bên luôn. Vì chuyện “ăn cơm trước kẽn” nên mới gấp gáp như vậy. Đó là vào một ngày tháng 4 năm 2014, ngày cưới của em mình. Sáng hôm ấy, tự dưng cúp điện, cả nhà loay hoay không biết làm sao, vì cúp điện thì đám cưới sẽ buồn lắm, không có nhạc ầm ầm thì ai biết là đám cưới chứ, ở quê là vậy. Đám cưới là phải rần rần lên mới vui. Lúc đó cậu Út em của mẹ mình từ trên Bình Phước cùng với bà ngoại và mấy người thân nữa đi xe ô tô về. Lúc trước bà ngoại và cậu Út mình điều ở Bình Dương như lúc đầu mình kể, nhưng năm 2011 ở quê quy hoạch đất nên lên Bình Phước làm quê hương thứ hai. Còn gia đình mình vẩn bám víu mãnh đất quê hương này. Nghe hàng xóm nói ở bên chợ người ta cho mướn máy phát điện, rồi cậu Út mình nói, thôi sẵn có xe để cậu đi qua chở máy phát điện về cho. Rồi cậu Út lái xe chở ba mình, ông Năm hàng xóm đi qua chợ mướn máy phát. Khi trên đường về tới ngã tư miếu cây Da, cậu tông phải một cái gì đó phát ra một tiếng ầm, làm ba mình và ông Năm giật mình. Cậu mới dừng xe và ba người xuống xem thì thấy một người đàn ông đang nằm dưới đường bên cạnh là chiếc xe máy, chân đang chảy rất nhiều máu. Ông Năm nhìn qua bụi cỏ bên đường thấy một người đàn bà nằm trong đó, máu me khắp người. Lúc này bảo vệ và người đi đường xúm lại coi nhiều lắm. Cậu Út và một người nữa chở người đàn ông đó vào bệnh viện, còn ông Năm bà ba mình chở người đàn bà kia, bà bị thương rất nặng, máu chảy ướt cả người ba mình. Người đàn ông kia chỉ bị gãy chân nên củng đỡ lo. Còn người đàn bà kia thì bị nặng hơn nên được chuyển xuống bệnh viện tỉnh. Đám cưới em mình vẩn phải diễn ra nhưng ai nấy điều không vui nỗi. Qua ngày hôm sau, bà ấy mất. Cậu mình và ông Năm là hai người ngồi ghế trước xe khẳng định là, lúc đó đường vắng tanh, rõ ràng là không có một bóng người nào cả, cậu Út mới chạy qua. Ai ngờ nghe tiếng ầm một cái mới biết tông trúng người. Người trong xóm mình không ai trách cậu cã, vì họ biết rõ cái gì đã cố tình che mắt cậu đi để trở nên cớ sự vậy. Cũng may là người thân của bà kia củng là người hiểu chuyện nên không gây khó dễ cho cậu, viết đơn bãi nại cho cậu mình. Sau vụ đó cậu mình tốn cả 300 triệu để bồi thường và sữa lại xe. Sau này mình được mấy người trong xóm kể lại, sau cái ngày bà kia mất, thì mấy ông bảo vệ khu công nghiệp có ra chỗ đó cầu cơ xin số, hôm sau trúng mấy chục triệu và đem heo quay ra cúng nữa. Không biết là người đàn bà kia cho số, hay những người trong miếu cây Da cho số đây???