Cậu Bé Có Con Mắt Âm Dương - Chương 11
Chương 11
Trường học ma phần cuối
Khi nghe ông nói thế tôi cũng thấy hơi lạ vì ngoài con mắt của tôi ra thì tôi ko cảm nhận được gì nữa.
Tôi: vậy tại sao cháu lại ko cảm nhận được nguồn khi đó trong người vậy ạ.
Âm hồn: chắc là do cháu còn qóa nhỏ nên ko cảm nhận được nguần khí này trong người. Ta nghĩ cháu không phải người bình thường đâu.
Tôi: bậy cháu là ai vậy ạ.
Âm hồn: ta cũng chưa rõ cháu là ai vì luồng chân khí trong người cháu rất mạnh nên ta chưa nhìn rõ được nhưng ta nghĩ trong người cháu ẩn chứa một sức mạnh rất lớn đấy.
Ông nói xong liền thu tia sáng đang ở trên người tôi lại.
Tôi: vậy làm thế nào để cháu có thể biết được sức mạnh trong cháu là cái gì.
Âm hồn: ta nghĩ cháu cần phải luyện tập nhiều mới có thể phát huy nguồn sức mạnh tiềm ẩn trong con người cháu.
Tôi: vậy cháu phải lải luyện tập thế nào mới có thể phát huy hết sức mạnh của cháu.
Âm hồn : ta có một quyển sách chuyên dạy về pháp thuật sẽ giúp cháu có thể xem mình là ai.
Tôi: vâu bây h quyển sách đấy ở đâu hả ông.
Âm hồn: quyển sách đó ta đã dùng pháp thuật phong ấn nó dưới lòng đất bây h ta sẽ mở phong ấn để mang lên đây.
Nói rồi ông lã đưa 2 tay ra niệm chú thò có cái vòng bay xung qoanh người ông rồi từ từ chìm xuống lòng đất. Ông lã cứ niệm chú như thế được khoảng vài phút thì từ mặt đất hiện lên một cái hộp nhìn giống với thời xưa. Ông lão niệm chu lên cái khóa rồi từ từ mở ra. Trong cái hộp tôi nhìn thấy có một cuốn sách khá dày.
Âm hồn: đây là sách luyện phép của ta cháu hãy cầm lấy
Tôi đỡ lấy quyển sách từ tay ông và tôi cũng cảm nhận được quyển sách từ tay ông và có thể cảm nhận được sức mạnh của quyển sách này rất lớn. Tôi thử giở trang đầu tiên thì thấy hướng dẫn về cách luyện bùa trấn yêu.
Âm hồn: quyển sách này ta đã dùng cả đời để ghi chép cháu hãy cố gắng học thuộc nó sẽ giúp cháu nhiều về sau này đấy.
Tôi: cháu cảm ơn ông ạ cháu sẽ cố học thuộc hết quyển này.
Âm hồn: bây h ta sẽ dùng phép thuật của ta để đưa cháu ra khỏi ngôi trường này. Khi cháu ra khỏi cái nhà kho này thì cháu phải chạy thật nhanh để thoát khỏi lũ quỷ kia.
Tôi: thế còn ôg ko ra theo cháu ạ.
Âm hồn: ta sẽ ở trong này khi nào các thầy pháp bên ngoài đến thì ta sẽ giúp họ đánh từ trong ra.
Tôi: vâng thế ông cẩn thận ạ.
Nối rồi tôi đi ra phía cửa ông cũng ra theo. Khi vừa mở cửa tôi phi hết tốc lực chạy ra phía cổng trường, mấy âm hồn thấy tôi chạy ra thì chạy đến chỗ tôi nhiưng khi vừa chạm đến tôi thì bọn âm hồn liền bắn ra xa tôi đoán chắc là do ông đã giúp tôi.
Chạy ra khỏi cổng trường thì tôi thở phào khi ko bị lũ quỷ kia truy đuổi nữa.
Tôi chạy luôn về nhà để tìm bố tôi nhưng ko có ai tôi đoán mọi người chắc là tập trung hết ở đình làng rồi. Tôi chạy lên nhà cất quyển sách rồi phi thẳng ra chỗ đình làng . Khi đến đình làng tôi thấy khá đông người trong đó có cả ông tôi, tôi đoán có lẽ bố tôi đã mời ông cùng các thầy pháp giỏi khác đến giúp.Tôi chạy thẳng đến chỗ ông tôi và nói luôn.
Tôi : ông ông có chuyện rồi mau đến trường cháu đi.
Ông và mọi người nhìn tôi với một ánh mắt khó hiểu
Ông: có chuyện gì mà làm cháu lo lắng thế.
Tôi kể lại mọi chuyện cho ông và mọi người cùng nghe. Nghe xong ông tôi bàn luôn với mọi người và bảo đến trường tôi luôn. Mọi người sắm sửa dụng cụ bắt yêu để đi đến trường tôi.
Tôi cùng mọi người đến trường . Khi đến trường ông chia làm 2 nhóm 1 nhóm tấn công ở cữa chính còn nhóm còn lại đánh ở phía cửa sau. Sắp xếp xong ông tôi và mọi người rút bùa và kiếm gỗ ra và từ từ tiến vào cổng trường. Vừa qoa cổng trường mọi người xông thẳng vào vừa niệm chú vừa phi bùa vào lũ quỷ. Các thầy pháp ở cửa trước dùng bùa trấn yêu để hạ lũ quỷ kia nhưng do lũ quỷ qóa đông và mạnh nên toàn phi trượt. Thấy lũ quỷ bay ra càng đông ông cùng mọi người dùng phép làm tấm lá chắn. Lũ quỷ phun cào cấu liên tục vào lá chắn,ở trong ông và mấy thầy pháp già đang dùng phép để chống đỡ các đòn đánh của lũ quỷ còn tôi và mấy người còn lại đang phi bùa để hạ những con quỷ nhưng gần như chả ăn thua.
Chúng tôi đang cố gắng chống đỡ thì những thầy pháp đi từ cửa sau vào bất ngờ tân công lũ quỷ từ đằng sau.Lũ quỷ do bị bất ngờ nên đã bị diệt gần hết. Khi chúng tôi vừa được giải cứu thì bất ngờ bọn quỷ từ các bụi cây xung qoang trương xông ra tấn công đến chỗ chúng tôi. Tôi và mọi người chuẩn bị chống đỡ thì có một vệt sáng bay qoa và hạ hết lũ quỷ trước mặt bọn tôi. Khi vệt sáng ấy dừng lạ thì tôi mới nhận ra đó chính là âm hồn tôi đã gặp trong nhà kho. Thế là chúng tôi cùng nhau phi bùa và dùng kiếm diệt lũ quỷ. Lũ quỷ càng ngày ra càng đông thì tôi thấy âm hồn kia lên tiếng. Âm hồn: cứ như thế này thì ta sẽ không hạ nổi chúng đâu bây giờ ta sẽ cố gắng làm phép phong ấn chúng . Trong thời gian ta phong ấn mọi người phải diệt hết chúng nếu ko chúng thoát được thì chúng ta sẽ gặp chuyện đó. Âm hồn đí bay lên và đọc chú gì đó rồi chỉ tay xuống đất thì tôi thấy lũ quỷ gúc hết. Mọi người chỉ chờ có thế thì phi thẳng lên gắn bùa vào lũ quỷ kia rồi dùng kiếm chém hết chúng. Chém đến con cuối cùng thì mọi người ai nấy đều mệt lả hết rồi nên ngồi gục hết xuống. Âm hồn ông bay lại phía tôi và nói. Âm hồn : ở đây ta đã làm xong nhiệm vụ h ta phải đi rồi, cháu ở lại nhớ luyện tập chăm chỉ đấy. Tôi: ông đi đâu vậy ạ Âm hồn: ta phải đi đầu thai đây ở đây ta đã hoàn thành sứ mệnh của minh. Nói rồi ông dần tan biến vào trong không khí.tôi cũng hơi buồn khi sau này ko đk gặp lại ông nữa.