Bảy ngôi làng ma - Chương 48
Chuyến máy bay đến Malaysia sắp cất cánh, nơi cửa soát vé hành khách mang hành lý, đang sắp hàng chờ lên máy bay.
Khi Trương Vy chuẩn bị đưa vé cho nhân viên kiểm vé, bỗng nghe có ai sau lưng gọi mình: “Cô Vy… cô Vy… đợi chút đã… đợi chút đã, còn thiếu cái này cô mang luôn đi này…”
Vy quay đầu lại, liền nhìn thấy ngay cậu phóng viên mà cô chỉ mới gặp một lần, nhìn cậu phóng viên hối hả chạy đến trước mặt, cô cố nhớ lại, hỏi: “Cậu có phải là… Hồ… Tử không?”
Thấy cô ta vẫn còn nhớ tên mình, Hồ Tử gật đầu:
– Đúng rồi, thì ra cô vẫn còn nhớ tôi à?
Ba tháng trước Hồ Tử có phỏng vấn Trương Vy!
Ba tháng gần đây, trong thế giới game có tin đồn rằng, tập đoàn phần mềm trò chơi điện tử họ Trần hóa ra mười năm nay đã đánh cắp phần mềm trò chơi do ông kỹ sư chuyên viết phần mềm trò chơi là Tần Ca viết ra. Phía cảnh sát cũng tìm thấy thi thể Tần Ca đã bị chôn đến mười năm dưới tầng hầm thứ năm của tập đoàn phần mềm trò chơi họ Trần.
Seri trò chơi “Bảy ngôi làng ma” bị Bộ văn hóa cấm lưu hành vì đó là trò chơi nguy hiểm, bản gốc phần mềm cũng bị tịch thu để tiêu hủy. Ông Trần Hoa, chủ tịch tập đoàn này cũng đã biết rõ hậu quả sẽ ra sao…!
Tạ Phi, chờ đợi anh ta giờ là cánh cửa nhà đá, thế nhưng anh ta vẫn không hối hận về những tội ác mà mình đã gây ra, thỉnh thoảng anh ta vẫn nói một mình rằng: “Điều khiến ta thấy ân hận nhất là đã đắc tội với một người con gái, người đó tên là Trương Vy”.
Sau đó, Hồ Tử và Trương Vy gặp nhau, cuộc gặp gỡ này có một ý nghĩa quan trọng, bởi vì nó chứng minh rằng, cả hai người đã thoát khỏi bóng đen của “Bảy ngôi làng ma”.
Thấy chỉ có mỗi mình Hồ Tử đến, Trương Vy hỏi: “Cô Đào Tử không đi cùng cậu à?”
“Cô ấy đến tòa soạn rồi”. Trong trái tim Hồ Tử, Đào Tử mãi mãi là hình bóng Hồ Tử theo đuổi. Vừa trả lời Hồ Tử vừa mang ra một chồng thư đưa cho cô Vy và nói: “Đây là bảy câu truyện trong bảy ngôi làng ma, tôi đã sửa chữa xong hết rồi, mong cô mang theo luôn”.
Thấy cô Vy không hiểu, Hồ Tử nói: “Đòn đau nhớ đời, tôi mong rằng, mỗi khi cô xem truyện này thì dù sau này có gặp phải khó khăn bao nhiêu cô cũng sẽ vượt qua được!”
Đưa tay lấy tập bản thảo, Vy bỗng thấy sức mạnh trong cô tăng lên rất nhiều. Vy mỉm cười, nay Vy đã mạnh mẽ hơn trước nhiều rồi.
Điều đáng sợ nhất không phải là cái sợ do ngoại cảnh mang lại.
Cái cần phải mạnh mẽ hơn, không gì khác hơn ngoài sự mạnh mẽ của trái tim và tinh thần.
Hết.