Bảy ngôi làng ma - Chương 3
Giới tính: Nam
Sau một tiếng vang lớn báo hiệu một hệ thống mới vừa được truy cập, ông Trịnh phát hiện, giấu vân tay của một bàn tay đã xuất hiện trong game với màu đỏ hồng, đang ấn dưới tệp tin của người chơi game.
Một cảm giác bất thường, bất an và đầy nguy hiểm vây lấy tâm hồn ông Trịnh. Trong giấy phép chấp nhận có giấu vân tay màu đỏ máu kia nhìn thế nào nó cũng giống như một tờ giấy cam đoan sống chết của người tham gia trò chơi.
Không cho phép được một khắc do dự, giây sau, hệ thống liền hiển thị và yêu cầu người tham gia trò chơi chọn bối cảnh xuất thân. Sau đó, trên màn hình xuất hiện bảy đáp án cho người tham gia trò chơi lựa chọn: 1. kẻ đào phạm, 2. khách lậu, 3. phóng viên, 4. học sinh, 5. kẻ buôn bán đồ cổ, 6. tìm người thân, 7. thám hiểm.
Đương nhiên, trong bảy phương án lựa chọn đó, ông Trịnh chọn kẻ đào phạm. Ông là một lập trình viên trò chơi tầm cỡ, trong mắt người khác, đào phạm là một việc mà ông không thể làm. Cũng chính vì nghĩ rằng ông không thể làm nên tâm lý hiếu kỳ càng mạnh trở thành nỗi khát vọng muốn thử xem sao. Thế là ông Trịnh đã chọn “đào phạm” để nhấn chuột vào và không chút do dự.
Tiếp theo sau là mở cửa một tấm cửa gỗ, một Sơn thôn tồn tại trong không gian kỳ bí đã hé mở cánh cửa chào đón ông Trịnh.
“Ta đang ở đâu?”. Trịnh Dung Tân tự hỏi. Hai chân bất giác cảm thấy đau mỏi, ông ý thức rằng mình đã ở trong không gian hư ảo đó đồng thời cũng đã dạo bước từ lâu trong không gian này. Trước mắt ông, dần dần hiện ra một dốc núi mờ ảo âm u.
Chạy qua một dốc sườn núi, trước mắt bỗng xuất hiện một ngôi làng ven núi. Trong ngôi làng này có vẻ hoang vắng lạnh lẽo, và có vẻ nghèo nàn rách nát, song tất cả những điều đó lại là điều mà ông Trịnh thích thú.
Bởi vì ở đây dễ đóng, cảnh sát không thể đến được, cũng không phải đến để làm gì, gần ba tháng đào vong, cuối cùng, ông Trịnh cũng đã đến nơi đây, nơi mà có thể yên thân tạm thời cho ông giờ này.