Lần đầu viết truyện ma ( New 2020 ) - Câu chuyện thứ 5
Không hiểu linh tính kiểu gì mà sau đó mấy ngày bác em vào lại trong Nam liền luôn, vừa về đến cửa là bác lắc đầu gọi lớn tên mẹ em. Mẹ em đang bận làm thịt gà vịt ở đằng sau nghe bác gọi mới lại đi ra đằng trước. Chưa kịp tay bắt mặt mừng bác đã bảo:
– Tôi dặn cô N là không thịt gà vịt ở trước cửa vào giữa trưa với buổi tối mà cô vẫn làm đúng không.
Mẹ em mới kể là mấy hôm đầu do chưa có canh được thời gian nấu nướng để bán nên toàn thịt gà ban trưa, với lại thịt gà đằng trước cho tiện xách nước nôi các thứ. Nghe bác em dặn thế thì nghĩ là bác dặn khéo thế thôi, chứ không có gì.:ops:
Bác mới chẳng giải thích gì nói mẹ em chạy đi mua ít hương đèn, vàng mã, giấy xanh giấy đỏ, cau trầu với đồ một ít xôi, một ít cháo trắng. Mẹ em nghe thế thì hiểu và đi mua các thứ cần thiết ngay. Mẹ nấu xong bác bảo chia cháo làm 10 chén, mỗi chén để 1 chiếc đũa. Giấy xanh thì bác cắt xếp hình quần, giấy đỏ cắt xếp hình áo. Đoạn bác bày hương án và mâm cúng ra trước cửa, có cả muối và gạo. Bác cứ thế ngồi cúng và đọc kinh cả buổi, lúc sau thì đổ hết cháo và xôi ra ngoài đường, vãi gạo muối khắp sân. Rồi đi vô nhà. Bác đốt 2 lá bùa thả vào góc nhà, nghe mẹ em kể lại là hai tờ giấy bé tí mà cháy to lan ra như kiểu người ta xì ga khò á, kiểu châm lửa đốt ai. Tiếp đến bác hốt hết tro tàn của 2 tờ bùa, bọc vào trong một tấm vải màu vàng rồi buộc túm lại, tiếp theo lại lấy một tờ bùa khác bọc lấy tấm vải đó rồi cất cẩn thận vào trong một chiếc hộp gỗ. Xong xuôi hết trời cũng vừa sẩm tối, lúc này bác mới gọi mẹ em lại nói chuyện.
Bác bảo:
– Cái chị N này, tôi đã dặn chị là không có thịt gà vào ban trưa, hay buổi tối, cũng không được thịt ngay trước cửa, tại nhà chị gần ngã ba. Mấy cái vong ngày xưa đâm chém nhau chết toàn vất vưởng ở đấy, rồi ma đói các thứ nữa. Nghe mùi máu tanh là nó lại nhà ngay. Tôi mới bắt cái vong dữ ở trong nhà chị, có phải tự nhiên mấy hôm nay trong nhà hay có chuyện xui xẻo đúng không, hay có ai bị trêu gì không?
– Đúng rồi, mấy ngày nay trong nhà cứ toàn những chuyện xui, anh N nhà em vừa về đã gây sự với ông Đ bên kia suýt chém nhau, hôm qua chả làm gì mà cái nồi cháo nó cứ nhão nhoét như ma vày, làm em đổ hết cả đi. Rồi hôm nọ hình như cái Vân ngủ, bị trêu méo cả mồm nữa.
– Rồi đốt nhang thì cứ có một cây cháy nhanh hơn 2 cây còn lại đúng không?
– Dạ đúng.. đúng! Mấy hôm em đốt nhang bàn thờ ông địa cứ tắt mãi, chẳng biết có chuyện gì, tới tối nằm mơ thì ông địa bảo thèm ăn thịt với hút thuốc, nên em châm thêm thuốc với cúng thịt gà hằng ngày. Khi đấy đốt nhang thì nhang mới cháy.
– Cái vong này nó nghe mùi máu tươi của gà vịt mới mò vào nhà, đuổi hết cả ông địa ra ngoài. Cái “ông địa” báo mộng cho nhà chị là nó đấy! Nó đòi ăn thịt, đòi hút thuốc chứ ông địa nào đòi ăn thịt. May mà tôi linh tính có chuyện nên về đây sớm hơn chứ đúng ra tôi con ở ngoài Bắc thêm một tháng nữa mới vào lại. Cái Vân đâu bảo nó ra đây.
Mẹ em nghe thế chạy sang nhà bác T hàng xóm gọi chị Vân về. Bác em dắt chị vân ra trước bàn thờ, lấy tay bắt ấn trên trán chị ý, rồi đốt 1 cái dấu trong chén, đoạn hòa một ít nước với tro trong bát rồi bảo chị ấy uống hết. Bác làm phép rồi lấy tay ấn mạnh trên đỉnh đầu, thì chị em ói ra toàn bùn là bùn, hôi thối không chịu được. Bác mới hỏi có phải gần đây, chị hay nằm mơ thấy ai rủ đi hay cho ăn cái gì không. Chị bảo có cô Hường hâm cứ rủ chị ý đi chơi, đi tìm bố, với cho chị ý ăn nhiều bim bim lắm. :too_sad: Mà thật ra không có cô Hường hâm nào ở đây cả, là vong kia nó thay hình đổi dạng để lừa chị em đi theo nó để nó bắt hồn chị em, những cái chị em ăn trong mơ bim bim các thứ giờ ói ra toàn bùn thôi các bác ạ. Chị kể cho bác nghe chuyện thò đầu ra ngoài bị người ta xoa mặt nữa. Đến đây bác mới bảo đó là do chị em ngủ mà chui ra khỏi mùng.
Vì chiếc mùng được căng làm 4 góc, có 4 ông thần cai quản giấc ngủ cho con người: Đất – Gió – Lửa – Nước. Nên khi căng mùng, sẽ không có ai leo lên giường mà nằm chung với mình được cả, trừ khi đó có một duyên gì đó liên kết với mình, hay hợp với mệnh của mình, người ta gọi là hợp vong.
Bà chị em ngủ mà thấy nóng rồi chui đầu ra khỏi mùng là bị nó dụ chui ra, nó nhét đất vào mồm chị em nên mới bị méo mồm. May mẹ em nhanh trí xử lý kịp. Bác em lúc đó làm lễ ngoài sân là để cúng cô hồn, cho người ta khỏi đến quấy phá nữa, mà phù hộ cho mẹ em bán đắt hàng. Sau khi xử lý xong xuôi mọi chuyện bác lại làm thêm một lễ cúng nhỏ nhỏ để rước thổ địa về do bị cái vong kia đuổi đi. :burn_joss_stick:
Sau đó bác bàn với mẹ em về chuyện bác sẽ trấn trạch nhà để an đất, an nhà cửa mà làm ăn, chứ đất lành mà vong dữ thì nhiều, nên bác lo sẽ có một ngày nó vào quậy cho tan nhà tan cửa lên. Không có bác ở đó thì không biết làm thế nào. Câu chuyện trấn trạch nhà em xin up tiếp ở chap tiếp theo ^^ Các bác ngủ nhớ mắc mùng nhé :big_smile: Chúc các bác đêm nay ngủ ngonnn